ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1777

Cho dù là hắn càu nhàu, cũng không dám để người khác nghe thấy,

nếu không hắn còn phải gánh lấy cái tội hồ ngôn loạn ngữ nữa.

Trương phu nhân thoáng nhìn về phía Đế Hậu, liền đoán được là đã

xảy ra chuyện gì.

Trên mặt nàng mang theo ý cười, nghiêng mắt nhìn Trương Ngự sử

một chút, ra vẻ kinh ngạc mà nói: "Lão gia nói đúng. Bọn họ sao có thể như
vậy, thật là làm ta sợ muốn chết. Ta còn tưởng rằng trên đời tất cả nam tử
đều giống như lão gia, ở thời điểm không nên có ý niệm lại nổi lên ý niệm,
liền đi thư phòng phạt chính mình chép sách. Kết quả càng chép càng nghĩ,
cuối cùng lại đưa cho ta một quyển tâm kinh, bảo ta không có việc gì thì
chép nhiều một chút, đừng có lắc lư ở trong lòng ngươi nữa."

Nàng vừa nói xong, liền không nhịn được mà cười ra tiếng.

Mặt già của Trương Ngự sử đỏ lên, may mắn là đang ở cạnh lửa trại,

nếu không hắn thật đúng là không thể giải thích, đã làm tổ phụ rồi, sao còn
đỏ mặt tía tai như đám choai choai nữa chứ.

"Ngươi sao lại bóc ta như vậy chứ?" Trương Ngự sử bất mãn nói

thầm.

"Ai bảo ngươi cứ thích nhìn chằm chằm hai vị kia, đây cũng không

phải là chính sự, ngươi quá mức theo dõi chính là vi phạm quy củ. Phi lễ
chớ nhìn, sách thánh hiền ngươi đọc đi đâu hết rồi?" Trương phu nhân
không chút khách khí nói lại.

Những lời này làm Trương Ngự sử á khẩu không trả lời được, thật

đúng là một câu cũng nói không nên lời.

Vì thế hắn cũng không quay đầu nhìn Đế Hậu nữa, hai vị kia thích thế

nào liền thế đấy đi, chỉ cần không quá mức, liền không liên quan với hắn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.