ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1857

"Đuổi theo hắn." Trong phòng trên lầu truyền ra giọng nói khàn khàn

của nam nhân, lập tức có hai thị vệ chạy ra ngoài.

Không biết là ai ở trong góc tối hỏi một câu: "Cảnh vương gia ở trong

quán trà quảng nạp hiền tài, nếu thật sự có bản lĩnh thì nhất định không thể
bỏ qua. Cảnh vương cầu hiền như khát, nếu là tự tiến cử thành công, lần
này nhất định có thể đề danh bảng vàng."

Liễu Sinh giả bộ đủ rồi lập tức chạy chậm xông ra ngoài, nháy mắt khi

hắn rời đi, bỗng nhiên có vô số người ùa vào trong quán trà, nhìn cách ăn
mặc dường như đều là thư sinh.

Những người này đều không ở đại sảnh mà trực tiếp đi lên lầu, căn

phòng kia của Cảnh vương còn chưa kịp đóng lại, liền có mấy thư sinh vọt
vào, nói là muốn tự tiến cử.

Đương nhiên nhã gian của Tiêu Nghiêu bên này đã sớm đóng cửa lại,

hơn nữa còn cài chốt từ bên trong, cho nên rối loạn bên ngoài cũng không
ảnh hưởng đến bọn họ.

Tần Phiên Phiên ngây ra, còn chưa rõ ràng tình huống đột biến vừa

rồi.

"Liễu Sinh kia là người của Hoàng thượng?" Nàng thấp giọng hỏi một

câu.

Tiêu Nghiêu gật đầu, thừa nhận: "Liễu Sinh cũng không phải là thư

sinh đọc đủ loại sách gì, mà là một con hát chuyên hát tuồng. Trình độ biểu
diễn của hắn không cần trẫm phải nói, nàng cũng biết hắn lợi hại cỡ nào.
Mỗi ngày trẫm đều cho người dạy hắn cách nói chuyện với Cảnh vương,
làm sao để tỏ ra là người có học thức uyên bác, thần bí khó lường. Để Cảnh
vương cho rằng hắn là thiên tài khó gặp, Văn Khúc Tinh hạ phàm, đương
nhiên sẽ không chịu buông tay."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.