ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1916

"Ta nói rồi, lời đồn đãi không được tính. Ngươi không thể muốn ta lấy

cái cớ này, đi tham tấu Hoàng hậu nương nương. Vậy Hoàng thượng nhất
định muốn chém ta ngay lập tức, đây là tội bôi nhọ, danh dự Hoàng hậu
nương nương lại há là ngươi và ta có thể tùy ý nói bậy. Trương gia chúng ta
cũng phải rơi đầu theo, ta làm không nổi."

Trương Ngự sử nghe xong, mí mắt cũng chưa nâng, chỉ là mặt đầy

lạnh nhạt mà nhìn hắn ta.

Trên thực tế, lời đồn đãi bên ngoài hắn đều biết, chỉ là không muốn để

ý tới.

Loại lời này vừa nghe đã biết là giả, thời điểm thu săn, vô số lần

không cẩn thận nhìn thấy Đế hậu tình tứ ân ái không coi ai ra gì, đứa ngốc
cũng có thể nhìn ra hai người bọn họ tình thâm nghĩa trọng.

Chuyện tình cảm không lừa người được.

"Không phải, vậy ngươi cũng có thể nêu ra. Nhắc tới trên triều đình,

ngươi tham tấu kinh triệu doãn[1], hắn không quản lý tốt kinh thành nên
mới có lời đồn đãi này truyền ra. Đến lúc đó bàn luận về lời đồn đãi này
chính là chuyện thuận lý thành chương. Nếu không ai nhắc tới, Hoàng
thượng coi như không có chuyện này, như thế sao được, ảnh hưởng của lời
đồn này vô cùng ác liệt."

[1] Kinh triệu doãn: chức quan đứng đầu điều hành, quản lý kinh

thành.

Trần đại nhân không chịu từ bỏ, còn tiếp tục ân cần mà đưa ra chủ ý

cho hắn.

Trương Ngự sử dùng vẻ mặt ngây ngốc nhìn hắn ta, dương cao âm

lượng vài phần nói: "Đầu óc ngươi hỏng rồi phải không? Sao lại đưa ra cái
chủ ý này, còn tham tấu Kinh triệu doãn, đây không phải kết thù sao. Về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.