Tần Phiên Phiên đã sớm rơi vào giấc ngủ, nhớ tới việc mình bị tra tấn
đùa giỡn hơn nửa đêm, tức khắc lá gan lớn lên, hung tợn nói: "Nô thiếp
cuối cùng cũng biết tư vị bị buộc chặt trên lưng quần!"
Vì thế nàng liền tiếp tục bị dày vò đến tận buổi sáng, tới lúc ngủ say,
Hoàng thượng cũng chưa buông tha cho nàng.
"Hoàng thượng, đã tới giờ rồi, nên thượng triều."
Lúc Trương Hiển Năng đến gọi, liên tục hô ba lần, những người trên
long sàng dường như vẫn ngủ cực kỳ say giấc.
Trong lòng hắn nói thầm: Cẩu Hoàng đế sẽ không bị tiểu yêu tinh hút
khô máu đâu phải không? Nhưng nếu không, ngày thường hắn kêu một
tiếng là có thể tỉnh, ngôi cửu ngũ chính là một kẻ cực kỳ cảnh giác.
Cũng không thể cứ như vậy mà lui xuống được, dưới đáy lòng hắn khẽ
thở dài một hơi, vẫn phải đánh bạo tiến lên hai bước, ghé mắt nhìn vào long
sàng, nhất thời cảm thấy sững sờ.
Hai người này làm cho long sàng rối tinh rối mù, chăn cũng bị đá khắp
nơi, chỉ có một sợi roi dài màu đỏ trên eo buộc chặt hai người lại với nhau.
Còn thấy được không khí mờ ám, cũng không biết tối hôm qua đến tột cùng
có bao nhiêu kịch liệt.
Hắn lập tức run lập cập.
Khẩu vị đùa giỡn của cẩu Hoàng đế thật mới lạ đa dạng! Không hổ là
tiểu yêu tinh, hai người thuận tiện kết hợp với nhau.
Hắn lại ghé mắt nhìn Hoàng thượng một cái, quả nhiên bình thường
thì ngủ như tảng đá, bây giờ khóe miệng lại mang nét cười, khuôn mặt thả
lỏng, rõ ràng là tối qua bùng phát thú tính xong, cả người đều trở nên thoải
mái tươi trẻ không ít.