Rõ ràng đã là người bị Tần gia vứt bỏ, nhưng thời điểm nàng ta trở về,
vẫn như cũ có thể mua được nha hoàn, đến trước mặt Tần Phiên Phiên nói
vài câu khiêu khích, trái lại Tần Phiên Phiên dù tiến cung, lại vẫn bị Tần
Kiêu áp chế như cũ.
"Nhị tỷ, ta vẫn luôn muốn nói, ngươi mới không thông minh lại dối
trá. Nếu không ngươi sẽ không chọn sai người, dù càn rỡ thế nào ngươi
cũng chỉ là một Vương phi. Ta nghèo túng thế này, tiến cung nhưng cũng là
đi làm Hoàng phi, một chữ khác nhau, khác nhau như trời với đất." Tần
Phiên Phiên trả lời lại một cách mỉa mai.
Sắc mặt Tần Kiêu đột biến, há mồm muốn nói cái gì, lại thấy Tần
Phiên Phiên cười lạnh một tiếng, nói với bà tử bị nàng ta thu mua: "Có phải
ngươi không muốn sống nữa hay không, nương sai ngươi tiễn Cảnh Vương
phi, ngươi đưa đến chỗ ta làm chi? Nhìn có vẻ gần đây hạ nhân bị phạt
trượng vẫn là chưa đủ, bằng không sao ngươi lại ngứa da đây?"
"Cảnh Vương phi, mời ngài đi bên này, lão nô già cả mắt mờ." Bà tử
kia lập tức lôi kéo Tần Kiêu đi.
Trên mặt Tần Phiên Phiên đều là chế nhạo, dù cho có thể mua được hạ
nhân Tần gia, cuối cùng vẫn là nghe lời nàng, Tần Kiêu ở Tần gia trên cơ
bản là bị ghẻ lạnh.
"Tần Phiên Phiên, ngươi đừng đắc ý. Hắn chính là kẻ biến thái, ngươi
sẽ hối hận vì tiến cung."
Lúc ấy Tần Phiên Phiên khịt mũi coi thường lời này, chờ lúc sau nàng
chân chính tiến cung, mới ý thức được trên thực tế lúc trước câu nói kia của
Tần Kiêu còn tính là khách khí.
...