ĐỘC TÌNH - Trang 114

mà thôi. Phụ nữ muốn thay đổi số phận, đôi khi cũng phải dùng đến thủ
đoạn, không nên cảm thấy dựa dẫm vào đàn ông là điều đáng xấu hổ. Một
người phụ nữ, nếu có thể dựa vào đàn ông mà không cần đánh đổi tất cả
mọi thứ, cớ sao lại không làm? Nghĩ vậy nên ngày hôm sau Tô Tự đã mắng
Lê Họa không thương tiếc khi biết cô bỏ trốn trước khi Lộ Thiếu Hành tỉnh
dậy.

“Sao cậu lại ngu ngốc như thế hả Lê Họa? Tự dưng cho người ta hưởng
lợi!” Lúc đó Tô Tự cũng không đủ tỉnh táo để nhớ ra rằng chính mình là
người đẩy Lê Họa vào tình cảnh đó.

Nghe bạn trách mắng, Lê Họa chỉ im lặng.

“Sao câm như hến thế? Nói gì đi chứ! Cái bộ dạng này của cậu thì được
tích sự gì?”

Tô Tự vô cùng phẫn nộ, cơ hột tốt như thế, dù không lấy được lời hứa hẹn
gì của Lộ Thiếu Hành thì ít nhất cũng phải có chút bồi thương về mặt vật
chất.

Không gian trong quán cà phê tĩnh lặng đến mức khiến cho sắc mặt của Lê
Họa đã nhợt nhạt càng thêm nhợt nhạt.

“Mình đã thành thế này rồi, cậu đừng có nói gì khiến mình cảm thấy bản
thân đáng thương nữa được không?” Đáng thương vì phải dùng đến cách
thức này để đạt được mục đích.

Chút tự trọng ít ỏi này khiến cô cũng căm hận bản thân mình, nhưng cô
không thể vứt bỏ, đã chẳng còn gì trong tay rồi thì càng không được đánh
mất bản thân.

Tô Tự nghe vậy, không nói gì thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.