ĐỘC TÌNH - Trang 127

Trang Chu tỏ ra kinh ngạc: “Ơ thế cậu đến thật à? Tưởng đi xa về sẽ cắm rễ
ở chỗ bạn gái cơ, tiểu biệt thắng tân hôn mà!”.

Ánh mắt Trác Dực Đình tối sầm lại: “Lắm chuyện!”.

Có người nhận ra phản ứng hơi gay gắt của Trác Dực Đình, bèn đưa rượu
cho anh. Trác Dực Đình uống liền mấy ly, dạ dày bắt đầu nóng lên.

Lương Hạo ngồi ở một góc, tay cầm ly rượu, chỉ lặng lẽ quan sát thái độ
của Trác Dực Đình mà không nói gì. Trang Chu cảm thấy buồn cười vì sự
yên ắng bất thường này của Lương Hạo, bèn đi tới trước mặt anh ta: “Này
anh bạn, nếu cần uống rượu giải sầu thì cứ gọi tôi nhé!”.

Lương Hạo ngước lên nhìn Trang Chu, chỉ tay về phía Trác Dực Đình, nói:
“Cậu ta mới cần!”.

Trang Chu nhếch miệng cười: “Chắc lại bị bạn gái giận dỗi gì rồi”.

Lương Hạo vẫn đang suy đoán liệu Trác Dực Đình đã biết được chuyện gì
hay chưa. Có lẽ là chưa, bởi anh ta vừa về hôm nay, tuy nhiên nhìn bộ dạng
kia cũng chẳng phải đơn giản.

“Phụ nữ đúng là tai họa.” Lương Hạo than thầm.

Anh ta cầm ly rượu đi đến trước mặt Trác Dực Đình.

“Mượn rượu tiêu sầu sẽ làm tổn hại đến bản thân, nhất là vì những thứ
không đáng!”

Trác Dực Đình không để ý đến câu nói của đối phương. Anh hoàn toàn
không thích tình thế này, mọi người ai cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra,
còn bản thân anh là người trong cuộc lại không biết gì, thật sự chẳng khác
nào một tên ngốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.