ĐỘC TÌNH - Trang 137

Cô ngẩng đầu, ngắm nghía dáng vẻ của Lộ Thiếu Hành. Âu phục gọn ghẽ
chỉnh tề.

Cho dù là một người đàn ông đứng đắn hay một kẻ lòng dạ khôn lường,
anh lúc nào cũng xuất hiện trước mặt mọi người bằng cách thức thu hút
nhất. Gia thế và thân phận quả nhiên có sức mạnh vô địch.

Vì sao cô lại đem lòng thương nhớ người đàn ông này? Vì anh đặc biệt ư?
Đặc biệt chỗ nào? Nhà giàu, đẹp trai, tài giỏi,… tất cả đều có thể trở thành
lý do, bởi những người bình thường khác đều ngưỡng mộ anh.

Lời thoại trong bộ phim nào đó có câu như thế này: Cô ấy xinh đẹp là lỗi
của tôi sao?

Vậy thì ưu điểm kia của Lộ Thiếu Hành khiến phụ nữ rung động là sai ư?
Đâu thể trách anh quá tài giỏi, quá xuất sắc? Kỳ thực chỉ có thể trách bản
thân không biết tự lượng sức mình mà để ý đến những thứ quá xa tầm với,
cuối cùng vừa khiến người khác coi thường, vừa khiến bản thân mệt mỏi.
Thật đáng đời!

Cô vẫn nhìn Lộ Thiếu Hành, mỉm cười với anh. Trong thoáng chốc, cô chợt
hiểu ra, không cần phải suy nghĩ nhiều đến vậy. Cô gọi phục vụ thanh toán,
rồi đừng dậy đi ra ngoài.

Thời đại học, cô từng thức thâu đêm nghe một cô bạn tâm sự sau khi cô ấy
chia tay bạn trai bốn năm, rồi cô ấy đưa ra kết luận: “Tớ phải sống thật tốt”.

Giờ phút này, cô quyết định mình cũng sẽ sống thật tốt.

Ra khỏi Glamour, gió lạnh ùa đến khiến đầu óc cô tỉnh táo hơn. Cô chống
tay vào tường, trông thấy cái bóng đổ dưới chân, tự hỏi không biết Lộ
Thiếu Hành đi theo mình làm gì? Anh không thấy cô phiền phức sao? Đáng
ra anh không nên dây dưa với cô dù là mối quan hệ gì đi chăng nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.