ĐỘC TÌNH - Trang 168

CHƯƠNG 28

Trong lúc cô đang tự kiểm điểm bản thân, người khác cũng không tốt bụng
đến nỗi thông cảm cho cô như vậy. Con người ta đều quan tâm đến nỗi đau
của bản thân trước khi kịp nghĩ đến người khác. Lộ Thiếu Hành cũng
không ngoại lệ. Người phụ nữ này đã lãng phí quá nhiều thời gian của anh,
vậy mà cô không hề có ý thức tự giác một chút nào. Ngay từ lần đầu tiên
anh tìm đến cô, tất cả đều đã mất kiểm soát. Quãng thời gian này, cuộc
sống của anh trôi qua theo cách mà ngay bản thân anh cũng cảm thấy khó
tin. Uể oải và vô vị. Thậm chí anh không tìm ra được lý do để cân bằng lại
cuộc sống vốn có của mình. Quan trọng hơn là, anh vẫn chẳng đạt được bất
kỳ cái gì. Thứ mình nhận được không tương xứng với thứ mình bỏ ra, thế
nên anh phiền muộn, sự phiền muộn này rõ ràng bắt nguồn từ người phụ nữ
ngồi cạnh anh. Ấy vậy mà cô lúc này chỉ đeo bộ mặt vô tội, như thể anh
thiếu nợ cô.

Xe chạy đến một nơi khá xa, Lê Họa mới thoát ra khỏi mớ suy nghĩ bòng
bong của mình. Cô nhìn cảnh vật lạ lẫm bên ngoài, ngơ ngác hỏi: "Đi đâu
đây?”

“Giờ hỏi có phải muộn quá không?” Lộ Thiêu Hành nhìn thẳng về phía
trước, nói mà không thèm quay sang liếc cô lấy một cái.

Cô giật tay áo anh: “Đưa tôi quay về”.

“Tôi đâu có ép em!”

Đúng là như vậy. Chính cô chủ động lên xe anh, thậm chí chẳng buồn hỏi
nguyên nhân, dù hỏi thì kết quả cũng không thay đổi gì. Cô nhíu mày nhìn
anh, nuốt khan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.