ĐỘC TÌNH - Trang 169

"Tôi sẵn sàng thảo luận tiếp vấn đề hôm qua." Rốt cuộc, Lộ Thiếu Hành
cũng quay sang nhìn cô, mắt cười đầy ẩn ý.

Lê Họa chợt cảm thấy căng thẳng, như thể anh sắp làm chuyện gì bất lợi
với cô. Cô nhích người ra phía cửa xe theo bản năng, dù chẳng cách xa anh
được là bao, nhưng vẫn có cảm giác an toàn hơn một chút.

Vấn đề hôm qua ư? Cô bắt đầu nhớ lại chuyện tối qua. Lộ Thiếu Hành của
hiện tại và Lộ Thiêu Hành trong mắt cô dường như là hai người khác nhau.
Trước giờ cô vẫn cho rằng anh là một người đàn ông trầm ổn, chín chắn,
chưa bao giờ xếp anh vào chung với đám công tử nhà giàu lêu lổng ngoài
kia. Thế nhưng lúc này, sự nguy hiểm toát lên từ con người anh khiến cô
nhận ra mình đã quá ngây thơ. Dựa vào đâu mà cô tin tưởng anh rất đặc
biệt chứ?

Có lẽ Tô Tự nói đúng, đàn ông đều giống nhau.

Lê Họa cắn môi.

Lộ Thiếu Hành quan sát cô hồi lâu. Chân cô vẫn đang run lên. Nụ cười trên
mặt không biết là khinh bỉ hay thờ ơ, chỉ biết là khiến người khác cực kỳ
khó chịu.

"Nhớ ra rồi?" Lộ Thiếu Hành liếc nhìn cô. Dường như anh rất có hứng thú
thảo luận vấn đề này.

Lê Họa không trả lời. Chút kiêu ngạo và tự tôn cỏn con của cô lập tức giảm
dần sau khi anh phô trương sự cương quyết của mình. Cô đúng là đồ thỏ đế,
địch mạnh là cô liền thu mình lại, chẳng thể trách được ai. Cô vẫn lặng yên
nhìn anh, không biết nên nói gì.

Lộ Thiếu Hành nhếch môi. Bộ dạng này của cô thật sự khiến anh khó chịu.
Rõ ràng mọi chuyện đều do cô gây ra, ấy vậy mà cô biểu hiện như thể
người vô tội. Anh thậm chí còn nghĩ, tại sao Trác Dực Đình lại nặng tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.