ĐỘC TÌNH - Trang 49

“Cô...” Bà Trác bặm môi, nhìn Lê Họa như thể cô là một con quái vật.

Ông Trác vẫn giữ được bình tĩnh, ngồi yên chưa lên tiếng.

Lê Họa quan sát họ bằng ánh mắt khinh bỉ mà họ nhìn cô. Điều này khiến
ông bà Trác càng thêm phẫn nộ.

Cô cau mày như thể đang toan tính điều gì. Dù sao cô cũng đang không
thoải mái, chẳng cần để ý người khác có thoải mái hay không.

“Nếu không có gì thay đổi thì Trác Dực Đình sẽ trở thành người thừa kế
Trác Thị đúng chứ?” Cô hỏi như tự nhủ với chính mình, “Hay là hai các
giao cả Trác Thị cho cháu đi!”.

Lúc này, ông Trác không thể nhẫn nhịn thêm được nữa, mở miệng nói:
“Đừng có ăn nói hàm hồ!”.

“Không được phải không?” Lê Họa cười, “Hai bác đừng khiến cháu hiểu
lầm rằng yêu cầu nào của cháu cũng được hai bác đáp ứng”.

Bà Trác giận sôi máu: “Sao lại có loại phụ nữ vô liêm sỉ như cô?”

“Trước khi hỏi câu này, bác hãy về hỏi con trai bác xem thích cháu vì điều
gì. Bác mắng cháu như vậy, chẳng khác nào mắng con trai mình có mắt như
mù, cháu không hề bận tâm đâu.”

Bà Trác đứng bật dậy, ông Trác vội giữ tay bà, quắc mắt nhìn Lê Họa: “Đối
với kẻ vô lại này, không cần phải nhiều lời”.

Lê Họa ngồi yên, dáng vẻ nhàn nhã: “Hai bác đi cẩn thận. Cháu cũng lo hai
bác tức giận quá ngã bệnh thì cháu lại phải chịu tội. Bây giờ nhiều kiểu cố
tình ngã lắm, tầng lớp dân thường như cháu không đủ sức chi trả viện phí
đâu, nhưng phí chỗ ngồi ở đây cháu sẽ trả, dù sao cháu cũng là phận con
cháu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.