lần này đến lần khác nhằm vào nàng, bởi vì họ sợ nàng sẽ trở thành cánh
tay đắc lực của hắn, cho nên mới muốn diệt trừ nàng, đồng thời cũng muốn
tra rõ ràng phía sau Tề vương phủ có thực lực hay không, nghĩ đến đây, tim
của Nam Cung Diệp đột nhiên căng thẳng , người luôn luôn cao cao tại
thượng như hắn bỗng nhiên lại căng thẳng như thế, song song cũng có chút
ít sợ hãi.
" Lan Nhi, sau này làm chuyện gì? Ngàn vạn lần không thể làm bậy, nhất
định phải bẩm báo cho Bổn vương, biết không?
Nếu như nàng có bất cứ chuyện gì không may xảy ra, Nam Cung Diệp
chớp mắt một cái quanh thân đầy sát khí, hắn thật không biết mình sẽ làm
ra chuyện gì?
Ngồi đối diện Phượng Lan Dạ không biết Nam Cung Diệp bị làm sao,
nàng cảm thụ được trên người hắn có sát khí, nên hơi khó hiểu hỏi: "Nam
Cung Diệp?"
Thanh âm của nàng vừa mới thốt ra, Nam Cung Diệp vươn tay ngăn trở
tiếng kêu của nàng: "Sau này gọi ta Diệp, ta gọi ngươi là Lan Nhi nhé,
chúng ta sẽ vĩnh viễn ở chung một chỗ, bất ly bất khí."
Thanh âm trầm thấp ám muội vang lên, Phượng Lan Dạ giật mình, tâm
cứng lại, chợt như có dòng nước ấm chảy qua, ánh mắt bỗng ướt át như
đầm nước, không nói được một lời, giây lát sau tâm tình nàng mới ổn định
lại, liền gật đầu: "Diệp."
" Lan Nhi."
Hai người đều nở nụ cười, bất kể sau này có bao nhiêu mưa gió, bọn họ
cũng sẽ nắm tay nhau, thì không sợ bất kỳ một cuộc bão táp nào.
Diệp linh cùng Hoa Ngạc nhìn bộ dạng Vương gia cùng Vương Phi
tương thân tương ái , rất là hâm mộ, và các nàng cũng thật lòng thay họ cao