ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1317

Trừ tấm biển ở trên cửa phủ có ba chữ lớn, Thụy Vương Phủ, .

Thì không có đồ vật trang trí xa hoa gì cả, cả đám đi vào, thì thấy trong

vương phủ Thụy Vương không có lấy một nữ nhân, ngay cả tỳ nữ cũng rất
ít, tất cả đều là một ít phụ nữ lớn tuổi, Vương phủ cũng chỉ có một ít thị vệ,
nhân số cũng không nhiều lắm, đại khái chỉ có hai ba mươi người.

Thụy Vương Phủ chiếm diện tích cũng không lớn, ngay cả phủ đệ của

một gia đình người bình thường trong kinh thành cũng không bằng, nhiều
nhất cũng chỉ là có một khoảng sân rộng hơn một chút, mà bên trong sân
này trừ một số chậu cảnh đặt ở các nơi, ngoài hành lang bày trí hai khối núi
đá linh lung, thì không còn vật bày trí nào nữa, nhìn lại một cái, thấy một
đoạn hành lang gấp khúc khiểu, gần sát bên cũng có một vài phòng ốc.

Nam Cung Diệp cùng Phượng Lan Dạ một đường đi tới ngầm đánh giá,

cuối cùng uyển chuyển mở miệng.

“ Ngũ hoàng huynh, những năm gần đây thật là khổ cho ngươi."

Thụy Vương Nam Cung Duệ lôi kéo tay Nam Cung Diệp nói: "Không có

gì gọi là khổ hay không khổ, lúc ban đầu có lẽ có chút không có thích ứng,
nhưng hiện tại ta cảm thấy thật sự rất vui vẻ."

Mặc dù nghèo khổ như thế, nhưng hắn ở tại chỗ này thu hoạch được rất

nhiều điều vui vẻ, ở trong mắt của người Bắc cảnh, hắn giống như một vị
Bồ Tát cứu khổ cứu nạn.

Thật ra thì hắn hoàn toàn có thể hướng phụ hoàng xin bạc trợ cấp, đem

Bắc cảnh phát triển giàu có hơn, nhưng thứ nhất nơi này trong thời gian
ngắn không có biện pháp sửa trị, không phải chỉ cần có tiền là có thể giải
quyết được vấn đề, thứ hai hắn muốn dựa vào năng lực của chính mình đi
cải thiện đời sống của dân chúng, mà hiện tại hắn có một ít thu hoạch, tin
tưởng không còn bao lâu, bọn họ sẽ thoát khỏi cảnh nghèo khó này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.