ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 162

Mãnh Hổ đó tựa hồ cũng không có làm khó nàng, thật là nằm ngoài dự
đoán, nha đầu này quả nhiên là kỳ nhân.

Nam Cung Trác con ngươi chợt lóe lên ánh sáng, nàng ta đã hoàn toàn

gợi lên sự hứng thú của hắn.

Sở Vương Nam Cung Liệt cũng hết sức chăm chú nhìn những điều đang

diễn ra trong sân, nha đầu kia không có làm gì cả, nhưng là con hổ đó lại
không có nửa điểm làm khó nàng, chẳng lẽ nàng ta thật sự có thể đối thoại
cùng hổ.

Đây cũng là một nhân vật nguy hiểm, sau đề nghị lần trước của mình,

nàng ta không có cho hắn bất kỳ câu trả lời nào, có thể thấy được nàng
không muốn để cho hắn sử dụng, bây giờ lại lộ ra sự kỳ lạ như thế, chỉ sợ
đã lọt vào mắt Tấn vương, như vậy?

Con ngươi của Nam Cung Liệt chợt lóe lên vẻ thị huyết lan toả đến hơi

thở, hung hăng ngó chừng thân ảnh kia.

Trong lồng sắt đen lạnh lẽo, móng vuốt chân trước của Mảnh Hổ như vũ

khí, nó khẽ lung lay đầu, há cái miệng to như chậu máu, lộ ra hai cái răng
nanh loang loáng dưới ánh đèn Lưu Ly, đầu lưỡi dử tợn đỏ như máu thỉnh
thoảng thè ra thụt vào, mỗi lần đều phun ra khí nóng mang theo một mùi
hôi tanh khó chịu, nhưng Phượng Lan Dạ vẫn không nhúc nhích, đôi mắt
màu đen của nàng, phản chiếu bóng dáng của Mãnh Hổ, còn trong mắt hổ
thì có hình bóng của nàng, hai kẻ này cứ như vậy gần sát nhau, người cùng
thú dùng ánh mắt để trao đổi nhắn nhủ lẫn nhau.

Nàng từ trong ngôn ngữ hình thể của Mãnh Hổ có thể hiểu, nó là một

con hổ vằn hoang dã bị bắt tới đây, nó cũng từng tuyệt thực qua một thời
gian ngắn, hiện tại bất luận là thân thể hay là trong lòng, đều tương đối
hung bạo, Phượng Lan Dạ ánh mắt ôn hòa, từ từ trấn an con hổ này, nhẹ
nhàng vươn một cái tay vuốt ve đầu của nó, khiến cho nó bình tĩnh trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.