ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1640

Gió đêm gào thét, đêm khuya lạnh giá, nhưng bọn họ lại không cảm giác

được một tia rét lạnh, bọn họ chỉ cảm thấy trong lòng có một luồng hơi
nóng bao phủ bọn họ, những đau khổ phải chịu đựng trong mấy tháng trời
bỗng chốc tất cả đều hóa thành hư ảo, ngược lại có một loại tình cảm quý
báu mà giữa hai người cóđược sẽ không dễ dàng buông tay.

Hai đôi tay ôm chặt lấy nhau, từ nay về sau sẽ không bao giờ buông ra.

" Lan Nhi, ta thật muốn đánh vào cái mông nhỏ của nàng."

Trong đôi mắt của Nam Cung Diệp thoáng hiện lên một tia trách nhẹ, tuy

nhiên càng thể hiện rõ ràng hơn là vẻ cưng chìu, hiện tại hắn nơi nào dám
động nàng một cái đầu ngón tay, chỉ muốn đem nàng cưng chìu nàng vô bờ
bến mới mong thoả được cảm giác này.

Phượng Lan Dạ nhìn hắn rồi mỉm cười ngọt ngào, nàng biết hắn giận là

việc nàng không nhìn nhận hắn.

Thật ra thì lúc vừa hồi kinh nàng đã nghĩ đến chuyện đi nhìn nhận hắn,

nhưng thứ nhất là lo lắng dung mạo của mình sẽ tạo thành sự phiền phức
cho hắn, thứ hai không biết ở chỗ tối có bao nhiêu ánh mắt theo dõi hắn,
cho nên không thể vọng động, lúc hắn nhớ nàng, nàng cũng nghĩ đến hắn a.

" Sau này sẽ không, sẽ không."

Phượng Lan Dạ giống như một con thỏ con dụi dụi đầu vào trong lòng

ngực của hắn, khiến cho hắn không nhịn được vươn tay nắm cái mũi của
nàng.

" Nàng a, lần sau còn làm ta sợ như vậy, ta nhất định sẽ đánh vào cái

mông nhỏ của nàng."

Nói xong hắn đưa tay lên ôm lấy Phượng Lan Dạ, cưng chìu mở miệng:

"Đi thôi, trở về phòng của nàng, bên ngoài trời lạnh rồi, cũng không thể để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.