ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 181

Hoa Ngạc đi tới bên người Phượng Lan Dạ, cung kính hỏi thăm, nàng

vẫn không biết Sở Vương Nam Cung Liệt muốn Phượng Lan Dạ làm
chuyện gì, cho nên mới phải hỏi như vậy.

Phượng Lan Dạ cũng không muốn để cho nàng biết, nhiều một chuyện

không bằng bớt một chuyện, biết được càng ít càng tốt.

"Không có chuyện gì, tại hắn ăn no không có chuyện gì làm, chúng ta

không cần để ý."

Phượng Lan Dạ đứng lên đi tới bên giường, Huyền Thiên tâm pháp của

nàng gần đây, đã sắp thành công rồi, chỉ còn một ngày cuối cùng nữa thôi,
hôm nay hẳn có thể đột phá được: "Ngươi đi ra ngoài coi chừng dùm ta."

"Dạ, công chúa."

Hoa Ngạc không hề nói gì nữa, xoay người đi ra ngoài, canh giữ ở trong

viện.

Phượng Lan Dạ khoanh chân ngồi trên giường ở gian phòng, bắt đầu tu

luyện tâm pháp.

Gió mát từ phía ngoài thổi qua cửa sổ, làm tấm rèm màu trắng nhẹ bay

lên, hương hoa theo đó âm thầm len lõi vào, bên trong gian phòng, dấy lên
sương mù, sương mù dày đặc, càng ngày càng đậm hơn, làm cho người ta
nhìn không rõ lắm cảnh vật quanh mình, trên chiếc giường rộng rãi, từng
tầng mây trùng điệp bao vây mọi thứ bên trong, trên dung nhan diễm lệ,
giống như vừa bị nước rửa qua, sáng bóng lóng lánh, sương mù cứ lượn lờ
trên đỉnh đầu của nàng, thỉnh thoảng xoay tròn xung quanh, đôi môi đỏ
thắm của nàng mấp máy, một quả cầu trắng từ từ chuyển động trên không
trung của căn phòng, càng ngày càng mau, càng lúc càng lớn, cuối cùng khi
đôi mắt của Phượng Lan Dạ đột ngột mở ra, kèm theo là một đôi tay trắng
trẻo tinh xảo vung ra, khối cầu trắng trong nháy mắt hóa thành vô số viên
châu tròn ngọc sáng bóng, rồi hoá thành lưỡi dao nước, bắn về phía bốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.