ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1959

Nàng rất thích Ngũ hoàng tử Thụy Vương , nhưng ai ngờ nam nhân kia

căn bản là gỗ mục khắc không nên hình, thật ra thì nàng không muốn đối
phó hắn? Cũng không muốn hắn cưới nàng, và nàng sẽ không ở lại Thiên
Vận hoàng triều, chỉ muốn hợp tác với hắn thôi, ai ngờ nam nhân kia rượu
mời không uống lại muốn uống rượu phạt, Mộc Miên cười lạnh một tiếng,
mâu quang một lần nữa rơi vào ba người phía dưới.

"Cùng ngồi xuống đi."

"Tạ ơn nương nương" ba người theo lời ngồi xuống, Tô Nghênh Hạ có

thói quen vuốt mông ngựa,vừa ngồi xuống hạ liền tươi cười mở miệng.

"Nương nương phong hoa tuyệt đại, không người nào có thể sánh kịp,

khó trách luôn được phụ hoàng sủng ái?"

Phượng Lan Dạ cùng Văn Tường liếc mắt nhìn nàng ta một cái, sau đó

đồng thời nhìn về phía Mộc Miên, trước mặt Mộc Miên dường như không
có chút nào vui sướng, thậm chí còn mang sắc mặt phiền não, tại sao vậy
chứ? Tô Nghênh Hạ vỗ mông ngựa lần này rõ ràng vỗ nhầm vào đùi ngựa
rồi, ngươi nghĩ xem, hoàng đế cũng lớn tuổi rồi, cho dù sủng ái thì thế nào?
Cũng không phải là chuyện gì đáng được tự hào, Mộc Miên vẫn buồn rầu
vì chuyện này, vậy mà hết lần này tới lần khác Tô Nghênh Hạ lại nói ra,
không phải là tự tìm xui xẻo sao?

Mộc Miên cười lạnh một tiếng, nhìn về phía Tô Nghênh Hạ, con ngươi

liền nhiều thêm mấy phần sắc bén.

"Sở Vương phi quả nhiên là miệng mồm tinh xảo, lời này là mẫu phi của

ngươi dạy sao?"

Tô Nghênh Hạ sửng sốt, không nghĩ tới Mộc Miên lại làm khó mình,

trên mặt có chút khó xử, sau đó nhìn sang hai người bên cạnh, ai cũng
không ra mặt giúp nàng, hoàn toàn là vẻ mặt xem kịch vui, liền không khỏi
tức giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.