ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1961

Nàng ta là nương nương chủ tử trong cung, muốn gặp nàng, nàng không

thể không đi, chỉ đành xoay người dẫn nha đầu theo sau thái giám kia đi
vào, Văn Tường đứng ở cách đó không xa hô.

"Ta sợ ngươi sẽ lạc đường nên đứng đây chờ ngươi một lát, đi nhanh một

chút."

Văn Tường thứ nhất sợ Phượng Lan Dạ lạc đường, thứ hai là sợ nữ nhân

kia bày ra trò gì, Mộc Miên kia muốn gặp Thất hoàng tẩu làm gì? Rốt cuộc
có chuyện gì mà muốn tránh không để cho các nàng biết. Phượng Lan Dạ
cũng không quản Văn tường nghĩ gì, liền đi theo người vào đại điện.

Trong đại điện, Mộc Miên vừa nhìn thấy Phượng Lan Dạ đi vào, liền

phất tay ý bảo người trong điện lui ra ngoài, Đinh Đương cùng Vạn Tinh
cũng lui ra, nhưng có chút không yên lòng nên liếc chủ tử một cái, thấy
Phượng Lan Dạ gật đầu, hai tiểu nha đầu mới lui ra ngoài.

Mộc Miên đi tới cạnh Phượng Lan Dạ, một đôi mắt đẹp bình tĩnh nhìn

nàng, không bao lâu trong mắt bỗng nhiên hiện lên nước mắt.

"Ngươi thật rất giống một người."

Phượng Lan Dạ có phần lo lắng, hi vọng nàng ta không nhìn ra manh

mối gì, nàng cẩn thận liếc Mộc Miên, chỉ thấy nàng ấy dùng khăn lụa lau
nước mắt, còn vươn tay ra lôi kéo tay nàng: "Sau này chúng ta nên thân cận
hơn chút, ngươi cùng muội muội của ta có chút giống, bổn cung nhớ muội
muội nên mới gọi ngươi vào đây."

Nhìn nàng làm bộ làm tịch, Phượng Lan Dạ thiếu chút nữa chịu đựng

không nỗi nữa, từ lúc mình đến thế giới này đến giờ, sao chưa bao giờ thấy
nàng ta nhiệt tình như vậy, bây giờ bỗng nhiên nhiệt tình, thật ra thì mục
đích của nàng ta chẳng qua là muốn lôi kéo tình cảm cùng Phượng Lan Dạ
thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.