ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 2003

Phượng Lan Dạ lẳng lặng đánh giá Nam Cung Diệp, Nam Cung Diệp

vừa ngẩn đầu lên đã thấy nàng, không khỏi nở nụ cười ấm áp, ngoắc: "Lan
nhi, tới đây, nghĩ gì thế? Hồi lâu cũng không nói một câu."

"Ta thầm nghĩ trong lòng, làm sao có người lại suất như thế đây? Người

này lại là phu quân của ta a."

"Suất?"

Nam Cung Diệp có chút không rõ ý tứ của từ này, bất quá có thể tưởng

tượng ra ý nó chính là tuấn tú, bất quá đối với việc Lan nhi thỉnh thoảng
toát ra một chút từ xa lạ, thật đúng là vô cùng tò mò, chẳng lẽ giáo dục của
Vân Phượng quốc cùng Thiên Vận hoàng triều bọn họ không giống nhau.

"Lan Nhi tại sao cũng tới đây? Đã an trí Thủy Ninh xong rồi."

Không nghĩ tới Vụ Tiễn vừa đi, hiện tại lại thêm một Thủy Ninh, thử

nghĩ đến cảnh nàng cùng các nàng ấy vui vẻ.

Thật đúng là làm cho hắn ghen tỵ, bất quá hắn biết ở trong lòng Lan nhi,

hắn đứng ở vị thứ thứ nhất.

"Ân, đã an trí xong."

Phượng Lan Dạ đi tới, trực tiếp ngồi vào trên đùi Nam Cung Diệp, vươn

tay ôm lấy cổ của hắn, ôn nhu mở miệng: "Bởi vì trên mặt của Thủy nhi có
chấm đỏ, nên luôn bị người chê cười, ta đón nàng tới đây muốn giúp nàng
trị liệu chấm đỏ trên mặt, nếu như có thể trị lành, nàng cũng không cần bị
người khác nhạo báng nữa."

"Nàng a, chính là lòng quá thiện lương."

Nam Cung Diệp không nói gì, chỉ dùng tay ôm chặt Phượng Lan Dạ, có

lẽ ở trong mắt người khác, nàng là một tiểu ma nữ, quyết đoán tàn nhẫn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.