hoặc là thương tâm , hoặc căn bản không phải là chuyện như nàng suy
nghĩ, có lẽ tất cả cũng chỉ là phỏng đoán của nàng a.
"Có lẽ hắn căn bản không có bệnh, là do ta suy nghĩ nhiều, tóm lại chúng
ta trước tiên hãy ngầm điều tra kiểm chứng, xem hắn có phải thật sự có
bệnh gì không tiện nói ra hay không, ngươi có thể phái người lén tra xem ở
Thụy vương phủ bình thường mời người nào xem bệnh, như vậy đi hỏi đại
phu một chút sẽ rõ, nếu không được nữa thì mới đi hỏi hắn, hiện tại mà vội
vàng đi đến, hắn sẽ không nói ."
Nam Cung Diệp nghe Phượng Lan Dạ nói, cuối cùng chỉ đành phải thôi,
Lan nhi nói không sai, nếu như Ngũ hoàng huynh thật sự có bệnh, dù mình
đi hỏi hắn, hắn cũng sẽ không nói.
Bên trong xe ngựa lâm vào yên tĩnh, hai người không nói gì nữa , Nam
Cung Diệp ôm chặt Phượng Lan Dạ, về Tề vương phủ.
Đêm đó, Nguyệt Cẩn tra được tin tức, đã tìm được nơi ẩn trú của bè phái
Sở vương Nam Cung Liệt ở An Giáng thành .
Bất quá lần này đám người này rất ít, đa số đều bị Sở vương Nam Cung
Liệt cho dời đi.
Trong thư phòng, Nam Cung Diệp cùng Phượng Lan Dạ nghe Nguyệt
Cẩn bẩm báo tin tức ai cũng không nói gì, cuối cùng khóe môi Nam Cung
Diệp nhất câu, quanh thân hàn khí.
"Lập tức đem nhân thủ triệu tập đến, tối nay bổn vương muốn cho Nam
Cung Liệt biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm."
Thân thể cao lớn của hắn xoay mình đứng lên, sát cơ tràn ngập ra ngoài,
thật giống như a tu la hiện thân.