Tám chữ thật to được viết bằng máu xong, nàng đem nhét vào trong tay
Thanh Vân: "Thanh Vân, nhớ kỹ, vật này ngàn vạn lần không được giao
cho người khác, thay ta mang ra kinh thành đi. Ngoài thành có một nơi gọi
là loạn phần cương, vòng qua loạn phần cương có một tòa núi nhỏ, nơi đó
cất dấu một nhóm người. Ngươi đem vật này giao cho những người đó, để
cho bọn họ lập tức đưa đến trong tay Diêu tướng quân."
"Dạ, nương nương, nô tỳ nhất định hoàn thành sứ mạng."
Thanh Vân để hộp thiện xuống, quỳ xuống trước Nguyệt Phi, dập đầu
một cái, sau đó đứng dậy rời đi. Trong khi trời tối, Thanh Vân muốn nghĩ
biện pháp rời khỏi hoàng cung. Quả nhiên đã để cho nàng chạy ra khỏi
cung được, một đường đem thư hướng ngoài thành đưa đi. Vì đề phòng bị
người phát hiện là huyết thư kia, nàng đặt ở dưới lòng bàn chân, cho nên
hừng sáng, khi binh sĩ kia kiểm tra, lục soát một phen, nhưng căn bản tìm
không được bất kỳ đồ gì, liền để nàng ra khỏi thành . . . . . .
Ngày thứ hai Nguyệt phi ở trong mật thất Nguyệt Điệu điện tự sát, tin
tức Nguyệt phi chết trong Nguyệt Điệu điện được bẩm báo đến thượng thư
phòng.
Hạo Vân Đế ngây dại, không nghĩ tới Nguyệt phi lại lựa chọn tự vận,
chẳng lẽ nàng cảm thấy không còn chỗ nào có thể trông đợi rồi, cho nên tự
vẫn.
Trong lòng Hạo Vân Đế không phải là không khổ sở. Nếu nói một ngày
vợ chồng trăm ngày nhân nghĩa, đối với nữ nhân hắn đã từng sủng ái qua,
lại có hài tử của hắn, mặc dù không có yêu, nhưng có tình cảm . Nghĩ tới
nước mắt tuôn đầy mặt, cả đám đều rơi vào kết quả như vậy, hoàng thất quả
nhiên đúng là động ma đáng sợ .
Về hậu sự của Nguyệt phi , trong tình huống trước mắt không thể nào
làm lớn , cho nên mọi sự hết thảy do Hoa phi chủ trì, bí mật mang đến