ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 2604

Nam Cung Diệp cùng Phượng Lan Dạ nhìn trời cao vô tận, chậm rãi mở

miệng: "Không nghĩ rằng Hoàng huynh lại phái Hoàng Kim Giáp tới đây
bảo vệ chúng ta."

"Đúng vậy a, bằng không tối nay còn không biết tình huống sẽ thế nào

đây."

Cho dù bọn họ không có việc gì, nhưng những thị vệ kia chỉ sợ không ai

sống được, may là hiện tại không có chuyện gì.

Nam Cung Diệp lại lâm vào trầm tư. Có cái gọi là nhân quả, hắn đối với

Ngũ hoàng huynh thật lòng, cho nên Ngũ hoàng huynh đối với hắn cũng
thật lòng. Cùng lý lẽ này. Nếu như hắn thật lòng với người khác, người
khác tự nhiên cũng sẽ thật lòng với hắn, cho nên sau này phải tận lực giảm
thiểu giết chóc, bằng không, không biết sẽ gây thêm bao nhiêu oan nghiệt.
Kể từ khi có Bảo Nhi, biết Bảo Nhi không thể tập võ, hắn thường xuyên có
suy nghĩ như vậy.

"Được rồi, được rồi, hiện tại không có chuyện gì rồi. Mọi người thu thập

một phen rồi nghỉ ngơi, ngày mai lên đường như cũ."

Đoàn người lui xuống, những thị vệ bị thương được đưa vào xe ngựa

chữa trị. Ngày hôm sau trời vừa sáng mọi người đã tỉnh lại, thấy mấy kẻ
đồng thương thủ tối qua thất linh bát lạc ngã trên mặt đất. Những người này
vừa nhìn đã biết không phải là người Thiên Vận hoàng triều, có chút dáng
vẻ dân tộc man di, đầu tóc quăn xoắn, còn đeo một đầu khâu vàng, trời
đông mà không sợ lạnh, trên người chỉ dùng mỡ bò bôi thân, trên mặt cũng
vậy, vừa nhìn giống như làm bằng bùn đất, ở đất hoang đông lạnh suốt một
đêm đã trở thành tảng băng.

Mọi người đánh giá xong, cũng không để ý tới nữa. Nam Cung Diệp ra

lệnh một tiếng: "Lên đường!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.