ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 2646

Chỉ nghĩ thôi liền làm người ta nhiệt huyết sôi trào a.

Trước kia thương nhân hết đường xoay xở, lực bất tòng tâm đều muốn

rời đi. Nhưng là tổ tông ở nơi này, bỏ không được phân tình cảm trong
lòng, mà bây giờ có một cái cơ hội như vậy, ai nguyện ý bỏ qua chứ.

Sau một phen thảo luận, mọi người liền động thủ đoạt những bản vẽ kia,

sau đó lại vài hộ vài hộ thương lượng, tiêu chỗ nào, lấy chỗ nào.

Phượng Lan Dạ vừa lòng nhìn cảnh tượng trước mắt. Đều không phải

người ngu, giá tiền hiện tại cùng năm năm sau sẽ giúp bọn họ kiếm bộn
tiền, cớ sao không làm. Định Châu dược liệu là nhiều nhất, những người
này không phải là không biết, trước kia chỉ thiếu một người đầu lĩnh mà
thôi. Hiện tại cơ hội bày trước mắt, bọn họ sẽ không buông tha cho.

Hơn nữa nàng nhận thức được, tổ tông bọn họ là người nơi này, từ trong

xương tất cả mọi người đều hi vọng thay đổi nghèo khó trước mắt.

Nam Cung Diệp vươn tay ôm chặt Phượng Lan Dạ, Lan Nhi giúp hắn

kiêu ngạo, giúp hắn tự hào.

Quan viên Định Châu tất cả đều dùng ánh mắt ngạc nhiên cùng kính nể

nhìn Bắc cảnh Vương Phi, thật sự là một nữ nhân truyền kỳ. . . . . .

Sáu năm thời gian qua rất nhanh, ánh mặt trời như nước rải khắp Định

Châu thành. Bên đường phố cửa hàng nhiều đếm không xuể, rất nhiều địa
phương mới xây dựng, trước cửa vây nhiều loại hoa, tỏa hương ngào ngạt.
Giọng tiểu thương la hét náo nhiệt không tả xiết. Xe ngựa một chiếc rồi
một chiếc xuyên qua, phi thường náo nhiệt.

Nhìn lại, chỉ thấy cả con đường như ngập trong biển hoa, không khí lan

tràn hương thơm say lòng người, trên mặt mỗi người đều lộ ra nụ cười hạnh
phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.