ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 383

Phượng lan Dạ nói xong liền đi vào phòng ngủ, cởi áo lên giường nghỉ

ngơi, cũng không để ý tới Hoa Ngạc nữa, Hoa Ngạc đứng ở trước giường,
thở dài mấy tiếng, rồi đi ra gian phía ngoài.

Trăng non treo ở trên trời, bầu trời màu xanh nhạt giống như một mảnh

lưu ly xinh đẹp, ánh trăng mông lung theo cửa sổ chiếu vào, làm cả gian
phòng chìm đắm trong một mảnh sáng ngời, Phượng lan Dạ nằm ở trên
giường, tuy rằng rất mệt, nhưng lại không ngủ được, nghĩ đến mọi việc
phát sinh trong buổi lễ tuyển phi hôm nay, nghĩ đến vẻ mặt Vụ Tiễn bị tổn
thương, nghĩ đến lời nói cuối cùng của nàng, bỗng nhiên như nghĩ ra cái gì
đó, sắc mặt trở nên trắng bệch, nàng tại sao lại không chú ý đến ý tứ trong
lời nói cuối cùng của Vụ Tiễn a?

Nàng nói, “Phượng muội muội ngươi phải chiếu cố mình cho tốt, hoàng

thất chưa từng có tình thân, cám ơn ngươi mấy ngày nay đã an ủi ta”, nàng
ta vì sao phải nói những lời này, những lời này không nên từ miệng của Tư
Mã Vụ Tiễn nói ra, nàng ta là người tùy tiện qua loa, làm sao có thể nói
những lời đa sầu đa cảm như thế?

Phượng Lan Dạ không dám chậm trễ, xoay người đứng lên, vội mặc

quần áo vào, một bên buộc thắt lưng, một bên đi ra ngoài, bước chân rất
dồn dập, Hoa Ngạc ở gian ngoài bị kinh động , khẩn trương chạy đến.

“Công chúa, phát sinh chuyện gì ?”

“Vụ Tiễn, nhất định xảy ra chuyện.”

Nàng nói xong, lắc mình đi ra ngoài, Hoa Ngạc kinh hãi, mấy ngày nay

Tư Mã Vụ Tiễn giống như một người thân của các nàng . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.