ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 463

Phượng Lan Dạ, đưa tay thọc lét nàng, một bên quấy nhiễu một bên hô to
gọi nhỏ.

“Nha đầu lười biếng, dậy đi, hôm nay là đại hôn của muội nha, còn

không mau thức dậy, nếu không dậy, cứ như vậy mang lên kiệu hoa nhé.”

Phượng Lan Dạ vừa nghe thấy thanh âm của Tư Mã Vụ Tiễn, liền biết

ngay nha đầu Hoa Ngạc kia gọi tới, không thể không mở mắt, nhếch môi
cười nhìn tất cả mọi người.

Lúc này sắc trời đã không còn sớm, vạn tia sáng xuyên qua cửa sổ vào

phòng, khiến cho căn phòng nho nhỏ trở nên nhu hòa ấm áp hơn

Phượng Lan Dạ quan sát Vụ Tiễn, thấy mắt nàng ấy có điểm hồng hồng,

kỳ quái truy vấn: “Tỷ làm sao thế? Sao mắt lại đỏ thế kia?”

Tư Mã Vụ Tiễn sửng sốt, trong lòng thấy chua sót, nắm lấy tay Phượng

Lan Dạ, ôn nhu mở miệng: “Ta chạy đôn chạy đáo cả một đêm, tìm cho
muội hàng thêu cao cấp làm quà cưới, ta đưa cho Hoa Ngạc rồi, đó là một
chút tâm ý của ta.”

Phượng Lan Dạ vừa nghe, trong lòng cảm thấy ấm áp, mặc dù hôn lễ này

đối với nàng mà nói là một chuyện bất đắc dĩ, tuy rằng không có lấy một
người thân nào, nhưng lúc này đây có Vụ Tiễn đến giúp đỡ, tặng cho nàng
lễ vật, dường như phần nào sưởi ấm được tâm hồn nàng, nhẹ giọng thầm
thì: “Cảm ơn tỷ, Vụ Tiễn”

“Cảm ơn cái gì, hai người chúng ta còn phải nói câu ấy à, sau này cũng

không phải là không gặp nhau, ta sẽ tới thăm muội.”

“Được, muội cũng sẽ đến thăm tỷ.”

Phượng Lan Dạ gật đầu, Tư Mã Vụ Tiễn xoa đầu nàng, xem nàng như là

muội muội của chính mình, đáy lòng nổi lên cảm giác đau đớn ê ẩm, tiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.