ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 640

Nhưng không biết vì sao, trực giác của Phượng Lan Dạ lại cho biết hắn

sẽ không hại nàng.

“Nhưng ta ngại.”

Trâu già gặm cỏ non, cỏ non kia chính là nàng đó, hắn không ngại cái

rắm ý.

Nàng vừa nói ra, con mắt đen láy của Nam Cung Diệp bắn ra hàn quang

bốn phía, lạnh như băng ngọc, vẻ mặt âm hiểm.

Dám cả gan cướp người từ tay hắn, chỉ sợ không có bản lĩnh đó.

Hắn đã nhìn chúng cái gì thì sẽ không cho phép kẻ khác nhúng chàm,

nếu không có hắn cứ một mực muốn bảo hộ nàng, nạp nàng làm Vương
phi, với thân phận của nàng căn bản không thể tiến nhập được Tề vương
phủ, mà nếu hắn đã xuất thủ, ai dám động chỉ có đường chết.

Nhưng bây giờ hắn lại không muốn cho nha đầu kia biết, dù sao nàng

vẫn còn nhỏ, bọn họ cứ từ từ ở chung như vậy, một ngày nào đó, nàng sẽ
minh bạch, trong thiên hạ này người phù hợp nhất chính là nàng, đối với
nàng tốt nhất chính là hắn.

“Nghe nói cầm kỹ của nàng rất khá, ai ai cũng đều nghe qua, thân là phu

quân của nàng, thế mà ta lại chưa từng nghe qua, có thể đàn cho ta một
khúc hay không.”

Nam Cung Diệp đột nhiên đổi chủ đề, thần tình trên mặt hòa hoãn trở lại,

dưới ngọn đèn, tựa như Minh Châu diễm lệ.

Phượng Lan Dạ cảm thấy sắc mặt nam nhân này so với lật sách còn

nhanh hơn, một khắc lại một kiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.