ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 641

Nhưng muốn nghe nàng đánh đàn cũng không phải không được, khóe

môi câu ra ý cười.

“Có thể, nhưng một khúc đổi một vấn đề, ngươi nghe ta đàn một khúc, ta

hỏi ngươi một vấn đề, không cho không trả lời.”

Trên khuôn mặt thanh tú lộ ra vẻ hiển nhiên, lại mang theo chút nhõng

nhẽo, nhu thuận, chỉ là nàng không biết mà thôi.

Không biết từ bao giờ, nàng và nam nhân này ở chung, đã rất tự nhiên,

có cái gì đó từ từ len lỏi vào tâm can, giống như không khí vậy, không
khiếm khuyết, không cảm giác.

“Được.”

Nam Cung Diệp khó có thể cự tuyệt, gật đầu, ngược lại đáy lòng khá

hiếu kỳ, nàng muốn hỏi vấn đề gì.

Hai người nói xong, Ngân Ca vỗ vỗ cánh

“Tốt rồi, tốt rồi, Gia cùng Vương phi tốt rồi…”

Phượng Lan Dạ quay đầu, thật muốn gõ vào đầu con chim này một cái,

có đôi lúc phát hiện ra rằng về cái khoản gió chiều nào xoay chiều ấy thì
con chim này còn hơn khối người, lúc ngươi tức giận, một tiếng nó cũng
không kêu, lúc ngươi vui vẻ, nó kêu luôn mồm, vỗ mông ngựa rất tốt, khiến
cho tâm tình người khác vui sướng.

Mặc dù có điểm chán ghét nhưng nàng cũng từ từ tiếp nhận rồi.

“Hoa Ngạc, đem đàn của ta tới đây.”

“Dạ, Vương phi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.