“Vương phi, hàng tháng tiền thưởng của tiểu nhân cũng không ít, cái
này…”
“Được rồi, lui xuống đi.”
Phượng Lan Dạ phất phất tay, Tích Đan cảm động lui xuống, Diệp Linh
cùng Diệp Khanh cũng đứng lên, xúc động nhìn Phượng Lan Dạ, Phượng
Lan Dạ chịu không nổi, phất tay bảo các nàng cũng đi ra ngoài, hai người
này vừa ra ngoài liền lập tức đem tin tức tốt lành đến tai hạ nhân của Liên
viện, khiến cho người nào người nấy xôn xao háo hức, thanh âm nói
chuyện ríu ra ríu rít liên tục truyền ra.
Hoa Ngạc cười tủm tỉm nhìn chủ tử
“Mọi người thật cao hứng.”
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Phượng Lan Dạ hiện lên chút khó hiểu,
những người này có phải quá kích động rồi hay không, nhưng vui vẻ là tốt
rồi.
Hiệu suất làm việc của Tích Đan luôn rất cao, nhanh chóng dựa theo
phân phó của Phượng Lan Dạ mà phân phát tiền thưởng cho mọi người.
Việc này làm cho toàn bộ hạ nhân trong Tề vương phủ đều thật cao
hứng, chưa bao giờ Tề vương phủ lại có một năm náo nhiệt như năm nay.
Trong Tuyển viện, Nam Cung Diệp nghe Nguyệt Cẩn bẩm báo, trên
khuôn mặt tuấn dật tuyệt đích hiện lên một loại ánh sáng hoa mỹ, khóe môi
duyên dáng hiện lên tiếu ý, đáy lòng than nhẹ.
Tiểu nha đầu này làm việc thật là dốc lòng dốc sức, không hổ là người
mà hắn nhìn trúng.
“Đúng là tính cách của nàng”