ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 666

Tiếng nói của Phượng Lan Dạ vừa dứt, bạc môi của Nam Cung Diệp hơi

cong, tiểu nha đầu này vẫn tưởng hắn là đoạn tụ, thế nhưng nghe nàng nói
nguyện ý cả đời lưu lại Tề vương phủ, cảm giác không tệ.

Nam Cung Diệp cũng không thèm đính chính lại thông tin, trước tiên cứ

để nàng từ từ thích ứng với cuộc sống trước mắt, hắn quay đầu nhìn về phía
nàng, thanh âm giống như làn gió mát trong đêm trăng sáng vang lên

“Ta sẽ không thương tổn ngươi.”

Hắn là loại người gì, nàng biết chứ, nếu hắn đã nói thế, nàng sẽ tin

tưởng, không biết vì sao, chỉ là tin tưởng mà thôi.

Giờ khắc này tâm lại không thấy cô đơn chút nào, còn có chút nhiệt, có

chút hơi ấm, thậm chí cảm giác như trong mắt có lệ, một người ít khi bộc lộ
tình cảm như nàng lại cảm thấy thật tốt nhưng lại thật xa lạ, vì sao vậy? Cố
sức nắm chặt ấm lô trong tay, cúi đầu che giấu cảm xúc.

Xe ngựa vẫn cứ đi thẳng tới Hoàng cung.

Mùng một tháng giêng, phố lớn ngõ nhỏ rất náo nhiệt, pháo đốt cho tới

hừng đông, tất cả đều gợi lên không khí năm mới, một năm mới tốt lành,
quay đầu nhìn lại, đâu đâu cũng là sắc đỏ vui mừng, đèn lồng đỏ rực treo
đầy trên phố, trên đường cái rải đầy hoa giấy, còn có các ống bắn pháo hoa
chồng chất như núi, đường cái được quét tước, xe cộ của những người đi
chúc tết người thân nườm nượp trên đường.

Ngoài cửa cung, có mấy chiếc xe ngựa xa hoa, lộng lẫy, có xe ngựa vủa

Tấn vương phủ, Sở vương phủ, tam Hoàng tử, An vương phủ, xe ngựa của
bọn họ là cái cuối cùng đến.

Cửa cung đã mở khi bọn họ đến, các xe ngựa nối đuôi nhau từ từ đi vào,

thẳng hướng nội cung mà đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.