ĐÓI - Trang 185

xuống trước nàng, chào nàng như một thằng điên si tình, nhất là thời gian
gần đây nàng sa ngã đến thế. Ðược, cứ để "Quận công" nhặt lấy nàng! Xin
mời! Sẽ có ngày ta đi ngang mà không thèm liếc mắt, có thể ta vẫn không
thèm nhìn nàng cả khi nàng nhìn ta chằm chằm, với vẻ cầu khẩn, và trên
người mặc bộ quần áo đỏ như hôm nay. Có thể như thế lắm! Ha, ha! Lúc ấy
sẽ biết tay nhau nhé! Chắc đêm nay tôi viết xong vở kịch, và khoảng tám
ngày nữa nàng tiểu thư xinh đẹp kia sẽ phải quỳ gối trước tôi! Cùng tất cả
vẻ đẹp mà nàng có, ha ha, cùng tất cả!...

25.

- Tạm biệt! - Tôi nói một cách dứt khoát.

Nhưng "Cô gái" nắm tay tôi, hỏi:

- Bây giờ cậu đang làm gì?

- Làm gì à? Tất nhiên là tớ viết. Tớ còn có thể làm gì nữa? Tớ sống bằng
nghề viết mà! Hiện giờ tớ đang viết một vở kịch lớn, gọi là "Ðiềm báo
trước của cây thánh giá", về đề tài trung cổ.

- Thế cơ à? - "Cô gái" cảm phục một cách chân thành. - Cậu mà viết xong
thì chắc chắn...

- Tớ chẳng quan tâm tới điều ấy! - Tôi đáp. - Tớ hi vọng tám ngày nữa các
cậu sẽ được nghe tên tớ.

Nói rồi tôi bỏ đi.

Về tới nhà, lập tức tôi tìm bà chủ, hỏi mượn chiếc đèn. Tôi rất cần có đèn.
Tôi định đêm nay không ngủ. Vở kịch đang sôi sục trong đầu, và tôi nghĩ
chắc chắn đến sáng mai tôi có thể viết xong một phần khá lớn. Tôi trình
bày yêu cầu của mình với bà chủ hết sức nhã nhặn, vì đã kịp thấy vẻ mặt bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.