ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 114

dám hỏi thêm. Dường như đó là một điều khó nói. Không khí như
căng ra, Vi cảm thấy anh đang phải đấu tranh dữ dội với bản thân
trước khi có thể mở lời nói với cô điều đó. Nhưng cuối cùng thì anh
cũng quay sang nhìn cô khi họ dừng lại cạnh bờ hồ, trên con đường
đi dạo:

- Em tính sẽ thế nào? Em có định quay lại đây tiếp tục học nữa

không?

Vi khẽ thở dài:

- Em cũng đã kể với anh rồi đấy. Em không nghĩ mình có thể

tiếp tục học nữa. Chuyện của bố em có giải quyết xong thì em cũng
không còn tiền để quay lại đây học tiếp. Em còn phải lo cho em trai
em nữa. Nó là cháu đích tôn của dòng họ. Em không học thì cũng
không sao, nhưng nó nhất định phải được học hành đầy đủ.

Quân ngồi bệt xuống lớp sàn cầu ghép gỗ nhô ra trên mặt hồ.

Anh nhìn đăm đắm vào những gợn sóng lăn tăn đang đuổi nhau
theo từng đợt gió thổi nhẹ phía xa xa.

- Vi à, anh biết em đang phải trải qua thời điểm rất khó khăn.

Nhưng học hành là việc quyết định đến tương lai không những của
em mà của cả gia đình em nữa. Em thử nghĩ xem, nếu như em có thể
học tiếp và tốt nghiệp, rồi sau đó đi làm ở đây, em sẽ có khả năng
giúp cho em trai em sang đây học đại học. Đó chắc cũng là ý nguyện
của bố em phải không?

Vi nở một nụ cười héo hắt:

- Nếu như cách đây hai năm anh nói với em như vậy, em sẵn sàng

làm tất cả để có thể đạt được mục đích đó. Nhưng bây giờ, em không
còn chút ảo tưởng nào nữa đâu. Những điều đó đã nằm ngoài khả
năng của em rồi… Ước gì được bé lại như ngày xưa để có thể tin vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.