ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 143

- Đúng đấy - Anh lái xe như được gãi đúng chỗ ngứa - Nhiều

người ở nước ngoài về, kinh nghiệm lái xe bao nhiêu năm cũng có
dám lái ở đây đâu.

Vi lơ đãng theo dõi cuộc nói chuyện giữa Quân và người lái taxi.

Tâm trí cô còn đang mải tập trung vào khung cảnh bên ngoài. Chỗ
này trước khi cô đi còn chưa có tòa nhà cao tầng này, cô nghĩ thầm
khi chiếc taxi đi qua một đoạn phố quen. Chỗ kia mới mọc lên một
nhà hàng bề thế có cái tên nghe thật lạ: nhà hàng đặc sản Quái Thú.
Mà sao bây giờ Hà Nội lại có nhiều ngân hàng đến thế? - Vi bỗng
ngạc nhiên vì phát hiện này của cô. Chỉ một đoạn phố ngắn, cô
đếm được không dưới năm chi nhánh, phòng giao dịch của các ngân
hàng khác nhau. Không biết trong số đó có bao nhiêu cái thuộc về
gia đình anh? - Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu Vi. Cô bỗng thấy
bực bội với chính mình. Bao nhiêu năm rồi, cô vẫn không thể gạt ra
khỏi đầu óc mình những hình ảnh về anh.

Chiếc taxi dừng trước một ngõ nhỏ.

- Anh chị phải xuống ở đây thôi, ngõ này bé quá, không cho xe

vào được - Anh lái xe quay lại nói với Vi.

Cô vội gật đầu cảm ơn rồi móc ví lấy tiền trả người lái xe.

Quân lại dành hết phần mang vác. Hai tay kéo hai vali, lưng đeo ba
lô, anh vẫn nhất quyết khoác thêm lên vai chiếc túi xách của Vi,
phần Vi chỉ phải mang một chiếc túi nhỏ đựng những vật dụng linh
tinh cá nhân của cô.

Phút đầu gặp lại thật cảm động. Bà bác ôm chầm lấy Vi, rơm

rớm nước mắt:

- Bố cháu thế này là mừng lắm. Cháu báo tin về gấp quá nên

bác cũng chưa báo cho bố cháu biết được. Khổ thân, bố mày mong
gặp mày lắm đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.