ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 213

- Để em tự đi.

Anh không phản đối, đưa cho cô chiếc giày còn lại. Giải quyết

chuyện giày dép xong xuôi, anh lại kéo tay cô đi như người bảo mẫu
dắt tay một đứa bé con. Gió thổi vào mặt cô lành lạnh. Vi lơ đãng
nhìn những người đi bộ xung quanh cô, người hối hả, người thong
dong, nhưng tất cả đều đang chuyển động tiến về phía trước, trên
những lộ trình rất riêng tư của họ. Vậy mà bỗng nhiên Vi lại cảm
thấy những ngày xưa cũ đang quay ngược trở lại. Chính là đây, là
những khi cô nắm tay anh lang thang qua các con phố: ồn ào có,
tấp nập có, tĩnh lặng cũng có nhưng luôn luôn ngập tràn hạnh phúc.

- Ngồi đây được chứ?

Vi giật mình thoát khỏi những hồi ức đẹp đẽ. Hoá ra là đã đến

nơi. Cô khẽ thở dài, quay trở lại thực tại, thầm hỏi không biết mối
quan hệ của cô và anh sẽ đi đến đâu. Không biết anh định nói gì mà
kéo cô ra ngồi trước cái hồ lộng gió này chứ?

- Gần đây em sống thế nào? Công việc tốt chứ?

Anh ngập ngừng hỏi, mắt nhìn đăm đắm đâu đó vào khoảng tối

giữa hồ.

- Vâng, mọi chuyện ổn cả - Cô trả lời với một giọng cố tỏ ra bình

thản.

- Anh sang bao giờ thế? - Cô hỏi.

- Sáng nay… - Anh khẽ trả lời.

Sau đó là một khoảng lặng, cả anh và cô đều không biết phải nói

gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.