- Nhưng… em không biết… em cần phải suy nghĩ đã… mọi
chuyện quá đường đột - Cô ấp úng nói.
- Xin lỗi, anh cũng định để một dịp khác mới nói với em, nhưng
nhìn thấy em ngủ gục trên ghế xe sau một đêm làm việc đến kiệt
sức thế này, anh không chịu nổi. Em cứ suy nghĩ đi, chỉ nhớ là đừng
để anh phải đợi quá lâu đấy nhé. Deadline là thứ hai tuần tới, có kịp
không? - Anh cười trêu cô.
- Anh mắc bệnh nghề nghiệp nặng quá rồi - Cô cũng cười, cảm
giác ngại ngùng chợt bay biến đi đâu mất theo nụ cười đầy sức lan
tỏa của anh - Em sẽ phải cân nhắc cả yếu tố này nữa, không khéo
tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa thì chết.
Cô đã “cân nhắc” mất đúng một tháng. Lần đầu tiên cô không
đáp ứng được “deadline” mà anh giao, nhưng lần này ưu thế “sếp”
chẳng mang lại cho anh đặc quyền đặc lợi gì. Cô không khỏi chạnh
lòng nhớ đến những kỷ niệm của cuộc tình vừa mới khép lại. Nhưng
sau những sóng gió của cuộc đời, cô bỗng thấy lời tỏ tình thực tế và
chân thành của anh có sức nặng hơn một lời tỏ tình lãng mạn và bay
bổng. Trái tim cô vẫn dè dặt muốn trốn trong cái vỏ an toàn của nó,
nhưng linh cảm mách bảo cô rằng anh chính là người thích hợp
nhất cho cuộc đời cô. Anh từng trải, hiểu biết, cũng có xuất phát
điểm giống như cô, lại cùng làm một ngành, anh hoàn toàn có mối
đồng cảm với cô, hiểu những gì cô nghĩ, biết những thứ cô muốn,
yêu những cái cô yêu… Với anh, cô sẽ có thể sống thật nhất với con
người mình. Với anh, tất cả mọi người sẽ chúc mừng cô. Với anh, cô
tin rằng mình sẽ có hạnh phúc…
Cuộc đời thật trớ trêu, cô đã từng muốn kể cho Linh nghe về
Nguyên, người đầu tiên khiến cho trái tim cô rung động, nhưng
rốt cuộc người cô thực sự khoe với Linh trong vai trò người yêu của
cô lại là Nam. Linh đã tuôn ra một đống các biểu tượng cảm thán khi