ĐỢI ANH Ở TORONTO - Trang 86

không chịu nổi, cô đổi giọng thẽ thọt:

- Thôi nào, có chuyện gì mà anh phải khổ sở thế? Anh giận em

đấy à?

- Không có chuyện gì đâu. Em đừng nghĩ ngợi gì cả - Anh lại khẽ

thở dài, ánh mắt nhìn xa xăm vào khoảng tối trước mặt.

- Vậy tại sao bỗng nhiên anh thay đổi thái độ? Có phải vì tin nhắn

kia không? Có chuyện gì anh không thể nói với em được hay sao?

Cô gặng hỏi, một cảm giác khó chịu len lỏi trong lòng. Tại sao anh

lại dồn cô đến mức phải muối mặt tra hỏi anh như thế? Hay anh
đang có chuyện gì mờ ám giấu cô? Nhưng bất chấp mọi cố gắng
của cô, câu trả lời của anh vẫn trước sau như một. Thậm chí có lúc anh
đã cự tuyệt cô bằng một giọng gay gắt.

Vi cảm thấy nghẹn lời. Cô không nói được gì cả, nước mắt tự

nhiên cứ tuôn ra không kìm giữ được. Từ ngày yêu nhau, cô chỉ quen
nghe anh nói với cô những lời âu yếm, chưa bao giờ anh nói với cô
bằng một thái độ như vậy. Cô úp mặt xuống gối, để mặc cho nước
mắt tuôn rơi, hai bờ vai cô khẽ rung lên nhè nhẹ. Anh vẫn ngồi im
như một bức tượng trên chiếc sofa, không vào dỗ dành cô như mọi
khi, thậm chí anh còn không mềm lòng nói một câu an ủi. Nghĩ nát
óc cô cũng chịu không đoán ra nguyên nhân gì khiến cho tâm trạng
anh đột nhiên thay đổi, nhưng linh cảm của cô vẫn cứ bướng bỉnh đổ
lỗi cho cái tin nhắn và cú điện thoại lúc trước. Hình như anh đang
giấu diếm chuyện gì đó? Vi cay đắng nghĩ thầm, rồi lại thấy
nhói lòng trước dáng vẻ chịu đựng của anh khi anh nói với cô những
lời như vậy. Anh không tin tưởng cô hay anh đang che giấu cô điều
gì?

Nhưng cô chẳng có thời gian để nghĩ ngợi lâu hơn nữa vì đột nhiên

cô thấy anh đứng dậy. Anh đến bên cô, ôm lấy vai cô và bắt đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.