ĐÔI BẠN - Trang 103

Hà đáp:
-Em mới đi chợ về. Nhưng bán được đồng nào vui miệng ăn quá hết cả.
Đến bực mình.
Trúc ngẫm nghĩ :
-Ngữ này rồi lại đến chí mạng như chị thôi chẳng kém gì.
Chàng nhìn Hà và thấy trong lòng dìu dịu, nảy ra một ý muốn thương mến
mơ màng. Hai con mắt và đôi môi của Hà khi nàng cười nói, Trúc nhìn thấy
có một thứ duyên vui đầm ấm. Trúc biết là Hà không đẹp lắm nhưng nếu
chàng yêu thì Hà là một người con gái có đủ nhan sắc để chàng yêu được.
Chàng nhìn Hà chăm chú đợi xem cái ý muốn thương mến của mình có mỗi
lúc một tăng không.
Đương nói chuyện với Dũng, đoán là Trúc nhìn mình, Hà liếc mắt thật
nhanh về phía Trúc xem có đúng không. Một lúc sau đưa mắt nhín Trúc lần
thứ hai, thấy Trúc vẫn nhìn mình mà nhìn như có ý dò xét, Hà bắt đầu thấy
nóng ở hai tai và ở hai gò má; nàng nói thong thả dần và mất cả vẻ mạnh
bạo, tự nhiên khi mới gặp. Sau ngượng quá không chịu được nữa, Hà quay
mặt đi ra phía cây khế để lánh Trúc. Nàng hỏi Dũng:
-Anh đã ăn được quả khế nào chưa?
-Chưa, vì chưa đến gốc khế cô đã kêu ầm lên là có trộm.
-Thế à? Càng hay vì anh đỡ mỏi cổ như chị Loan sáng ngày.
Dũng hỏi:
-Cô Loan vừa sang đây chơi?
-Chị ấy sang luôn, có gì mà anh lạ...Chị ấy sang, em mới biết là anh đi vắng
mấy hôm nay. Đi biệt tăm biệt tích ở nhà chẳng còn ai biết đâu mà tìm.
Không biết anh đã về qua nhà chưa?
-Chưa, định vào đây rồi mới về nhà.
Dũng đoán là Loan sang đây có ý muốn gặp chàng hay là bảo chàng về
ngay vì có việc cần ở nhà. Chàng thầm nhắc lại câu hỏi Hà lúc nãy: "Cô
Loan vừa sang đây chơi?" và khó chịu nhìn Hà ngẫm nghĩ:
-Mình hỏi thế chứ có lấy làm lạ gì đâu mà Hà lại cho là mình lấy làm lạ.
Hà nói:
-Cây khế nhà em chị Loan đến chơi bận nào cũng thích mê. Ăn ngọt, mát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.