ĐÔI BẠN - Trang 104

mà lại thơm. Ngọt nhưng hơi chua, chua một tí, gọi là đủ chua cho ngon
thôi.
Nàng nhắm mắt, chau đôi lông mày và chép miệng để tả cho hết cái ngon
của những quả khế.
Trúc cũng bắt chước Hà chép miệng nhắm mắt:
-Cô làm như thế đến tôi là người rất ghét khế cũng thích ăn.
Hà nói:
-Chị Loan bảo tôi rằng thứ gì anh cũng ghét mà hình như anh ghét nhất là
phụ nữ.
Đứng trước Hà, Trúc thấy ái tình là một thứ không quan hệ gì, hình như
nếu chàng muốn yêu Hà thì sẽ yêu ngay và Hà cũng yêu lại chàng dễ dãi
như thế. Hai người yêu nhau rồi nếu hết yêu nhau nữa thì thôi, việc đó
không phải là việc đáng làm cho ai đau khổ. Chàng nghĩ đến những nỗi băn
khoăn, những sự cân nhắc đắn đo của Dũng với Loan và thấy ái tình đối với
hai người đó cỏ vẻ cao quý và nghiêm trọng quá.
-Có lẽ vì tình cảnh éo le của hai người bị bao nhiêu thứ ràng buộc.
Cận ở trong nhà đi ra, bảo Hà:
-Chưa thấy người đã thấy tiếng nói.
Trúc tiếp theo:
-Mà chưa thấy tiếng nói đã thấy tiếng cười.
Hà nói với Cận:
-Cười cho vui nhà, còn hơn cả ngày cứ lầm lì, trông đến khó chịu, ăn mất
cả ngon.
Nàng cười và tiếp theo:
-Có lẽ vì thế nên em hay ăn quà, chừa mãi không chừa được.
Hà nói cười tự nhiên quá nên Dũng và Trúc không thận thấy vẻ khó chịu
của Cận về cô em gái ăn nói quá tự do.
-Thôi, cô vào mà ăn cơm, tôi còn để phần cơm đấy.
Dũng nghĩ ngay đến nồi cơm trộn khoai và bát nước dừa.
Hà nói:
-Xin phép hai anh.
Vừa nói xong, Hà quay mặt đi và cúi đầu ho rũ rượi. Nàng cười luôn theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.