ĐÔI BẠN - Trang 77

-Hay ta vào hàng uống nước cho mát... rồi lại đi nữa.
Loan sẽ gật đầu mỉm cười. Nàng chỉ biết nghe theo Dũng không còn trí đâu
để suy nghĩ về hành vi của mình. Trốn mẹ đi đôi với Dũng ở ngoài phố, rồi
lại vào hàng ngồi uống nước với Dũng, Loan không biết được rằng thế là
làm một việc tự nhiên hay liều lĩnh.
Hàng "cà phê" vắng khách. Chính Dũng cố ý chọn hàng đó, nơi mà trước
kia khi còn học ở Hà Nội, chàng đã nhiều lần tới. Dũng nói:
-Vào đây tôi lại nghĩ đến hồi còn đi học. Mỗi lần nhớ nhà, tôi lại rủ anh em
đến uống rượu cho đỡ buồn.
Hàng "cà phê" sang trọng quá khiến Loan bẽn lẽn ngồi yên. Dũng hỏi:
-Cô uống thứ gì?
-Tùy anh.
Dũng gọi hai cốc kem và bánh ngọt.
-Tù hãm hơn một năm trời. Bây giờ lại đến ngồi đây, không biết là mình
tỉnh hay mê.
Hai người nhìn nhau bâng khuâng. Dũng cúi mặt xuống khẽ đáp:
-Có lẽ mê, nhưng là một giấc mơ đẹp.
Loan muốn cố tìm một câu nói nhưng không biết nên nói câu gì. Nàng
không thể cười nói tự nhiên được mà cứ ngồi yên lặng, nàng lại sợ Dũng
tưởng lầm rằng nàng không vui lòng.
Dũng nói:
-Bây giờ nghĩ đến nhà quê thật là xa lắc. Giá cứ thế này đi không về nữa thì
hay đến đâu.
-Sao lúc nào em cũng thấy anh nói đến đi.
Dũng mỉm cười:
-Ở nhà tôi có nói đến đi bao giờ đâu?
Loan nói:
-Anh không nói đến đi nhưng trông nét mặt anh lúc nào em cũng thấy anh
khó chịu, hình như chỉ có đi là thoát.
-Sao cô lại tưởng thế?
-Không phải tại anh, nhưng tại các anh em bạn anh. Hết anh Thái, lại đến
anh Xuân, anh Bằng... Hôm em gặp anh ở nhà cụ Chánh là hôm anh Thái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.