ĐÔI BẠN - Trang 82

Câu nói của Loan phân tách người yêu với người hiểu khiến Dũng trở nên
mạnh bạo. Chàng nói tiếp câu nói dở:
-Gần tôi chỉ có anh Trúc và cô. Nhưng anh Trúc thì ít khi được gặp, còn cô
thì tuy gặp luôn nhưng gặp cũng như không. Giá cô đối với tôi cũng như
một người bạn trai.
Loan nói:
-Cứ nói như thế.
Rồi Loan nói luôn thật mau để khỏi có một lúc yên lặng ngẫm nghĩ rất khó
chịu sau mấy tiếng trơ trẻn ấy:
-Từ ngày bỏ học về, em hình như không có bạn nữa. Cũng may mà có chị
thảo. Nếu không, em cũng như tù giam lỏng, quá anh nữa. Đấy, như hôm
nay, giá không có bà bà mất thì cũng chẳng được sổng chân đi xem tỉnh Hà
Nội.
Nàng cười nói tiếp:
-Thế mà mải vui chuyện nên quên cả xem nữa.
Ánh trăng đương mờ bỗng sáng hẳn lên. Gió đưa tà áo Loan kẽ chạm vào
tay khiến Dũng sực nghĩ mình đi sát gần bên Loan quá. Chàng nhớ đến
hôm lễ thọ và cái mơ ước được đi chơi với Loan trong vườn cỏ thơm, gió
đưa tà áo nàng phơ phất chạm vào bàn tay êm như một cánh bướm... Dũng
không dám quay mặt nhìn Loan, chàng chỉ thấy bên chàng có một bóng
trắng hoạt động nhẹ và thơm, lúc sáng hẳn lên dưới ánh trăng, lúc mờ đi
trong bóng cây lưa thưa. Dũng nghe rõ tiếng chân bước của Loan nhịp
nhàng xen với tiếng chân chàng bước.
quả tim chàng đập mạnh... Chàng trông thấy trước mặt bàn tay hơi run run
của Loan, hôm nào, cời những quả đậu non trong rá, chàng nhớ đến cái
cảm tưởng ngây ngất được thấy đôi môi Loan mềm và thơm như hai cánh
hoa hồng, bao nhiêu thèm muốn ngấm ngầm bấy lâu trong một phút rạo rực
trổi dậy. Bốn bàn chân vẫn bước đều đều... Chàng nghĩ nếu có lúc đó
ngừng lại thì Loan sẽ cũng theo chàng ngừng lại; chàng sẽ đưa cánh tay đỡ
lấy Loan và miệng chàng sẽ nói câu mà chàng vẫn thầm nhủ với Loan đã
bao lần trong giấc mơ:
-Anh sẽ yêu em trọn đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.