ĐÔI BẠN - Trang 83

Sự yên lặng của Dũng khiến Loan thốt nhiên giật mình lo sợ. Nàng nói:
-Ta phải nghĩ đến về thôi. Mẹ em mà thức dậy thì chắc mẹ em mong lắm
đấy.
Ngừng một lát, nàng nói tiếp:
-Để khi về sẽ lại thăm chị Lương. Bây giờ khuya rồi, đến thăm không tiện.
Dũng nói:
-Anh cũng đương nghĩ như em.
Chàng vội đưa tay lên miệng:
-Chết chửa! Xin lỗi cô.
Loan sung sướng: Cứ gọi thế cho thân mật. Anh không là anh của em hay
sao?
****
Về đến khách sạn, Loan hỏi người bồi:
-Có ai hỏi chúng tôi không?
-Bẩm, từ lúc cậu mợ đi đến giờ không ai hỏi cả.
Dũng và Loan nghe gọi hai tiếng cậu mợ, đưa mắt nhìn nhau mỉm cười.
Dũng nói:
-Đừng gọi thế, chúng tôi là hai anh em... Trong buồng có hỏi không?
-Bẩm không.
Dũng đứng đợi ở ngoài cửa, nghe ngóng. Một lát sau tiếng bà Hai hỏi
Loan:
-Con chưa đi ngủ? Tao mệt quá, ngủ được một giấc ngon.
-Thưa mẹ, còn sớm. Con đứng ở cổng xem phố vui quá mẹ ạ.
Bà Hai hỏi:
-Anh đâu?
Loan đáp:
-Thưa mẹ, anh con dễ cũng đi ngủ rồi.
Loan mở cửa gọi bồi. Thấy Dũng còn đứng đấy, nàng lấy ra ra hiệu bảo
Dũng về buồng ngủ. Dũng để mấy ngón tay lên miệng làm như đã đoán
được ý của Loan bảo không được cất tiếng nói; thực ra chàng muốn dùng
cách kín đáo ấy để hôn vọng Loan, không cho Loan hiểu.
Dũng để nguyên cả quần áo, lên giường nằm. Chàng vắt tay lên trán mở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.