ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 169

Goldmund nói: “Này Robert! Tôi biết rằng anh không phải thợ cất nhà
nhưng ngày trước anh đã làm thợ mộc. Chúng ta sẽ ở lại đây. Anh làm cho
một bức vách ngăn đôi cái lâu đài của chúng ta; một căn để cho tôi và Lene,
một căn để cho anh và con dê. Chúng ta không còn nhiều thức ăn tối nay,
đành phải uống sữa dê vậy, dù có ít hay nhiều. Vậy anh đi đóng vách, còn
chúng tôi đi dọn chỗ nằm cho cả mọi người. Ngày mai tôi sẽ đi kiếm cái gì
ăn.
Mọi người bắt tay vào việc. Goldmund và Lene đi tìm cỏ và rêu rừng để làm
giường, còn Robert mài dao và đá lửa để chặt cành cây làm vách. Nhưng
anh không thể làm xong trong một ngày được nên ra ngủ ngoài trời.
Goldmund thấy Lene là một người tình dịu dàng, e dè và không có kinh
nghiệm nhưng rất âu yếm y. Y ôm nàng vào ngực và thức rất khuya nghe
tiếng tim nàng đập trong khi nàng đã ngủ thiếp đi, mỏi mệt và thỏa mãn. Y
hít mãi mùi thơm mái tóc nâu và ôm chặt lấy người nàng trong khi nghĩ đến
cái hố lớn và nông, mấy thằng quỷ bịt áo tơi kín mít đã đồ xác người chết
xuống đấy. Đời đẹp, hạnh phúc đẹp và thoáng qua, tuổi trẻ đẹp và chóng tàn.
Bức vách căn lều làm ra rất đẹp, rốt cục cả ba người đều phải giúp mỗi
người một tay. Robert muốn tỏ ra mình hiểu công việc nên cố gắng cắt nghĩa
rằng có giá, đồ nghề, thước và đanh anh có thể đóng vách thật chắc. Vì chỉ
có con dao với hai bàn tay, anh đành chặt lấy mười hai cây bạch hoa nhỏ
cắm xuống đất làm một bức rào ngăn thô sơ nhưng chắc chắn. Anh định lấy
cành giêng vít các khe hở. Như vậy mất thì giờ, nhưng sẽ có cái gì vui vẻ
đẹp đẽ; mọi người tiếp tay cho anh.
Trong khi ấy Lene phải đi kiếm trái dâu và chăm nom con dê, còn
Goldmund đi thăm dò đường đất, y đi qnanh vùng tìm cái ăn và mang về hết
thức này đến thức khác. Không có người nào ở vùng này, Robert lấy làm
thỏa mãn lắm: như vậy khỏi gây bệnh thời khí và không có người thù ghét,
nhưng phải cái bất tiện là kiếm được ít cái ăn. Cách đấy không xa có một
mái tranh của nông phu bỏ trống, trong nhà không có người chết. Goldmund
đề nghị dọn đến ở đấy để khỏi ở lều, nhưng Robert rùng mình từ chối, anh
còn bực mình vì Goldmund bước vào căn nhà bỏ không; đồ vật gì mang về
cũng phải rửa sạch và hun khói Robert mới dám cầm tay vào. Cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.