ĐỢI BỌN MỌI - Trang 60

tay mình bị giữ lại, cô ấy nắm tay tôi và dẫn dắt nó lần xuống giữa hai chân
cô. Bàn tay tôi nằm yên ở chỗ kín của cô trong chốc lát, rồi tôi lại xoa thêm
dầu ấm lên ngón tay và bắt đầu mơn trớn thân thể cô. Cơ thể cô bỗng trở
nên căng cứng, cô cong người lại và rùng mình đẩy tay tôi ra. Tôi tiếp tục
xoa bóp cho cô đến khi cảm thấy dễ chịu và cơn buồn ngủ dần kéo đến.

Tôi không thấy chút hứng thú nào, ngay cả trong lúc này đây, phút giây

thân mật nhất từ trước đến nay giữa hai chúng tôi. Nó không đưa tôi đến
gần cô hơn và dường như với cô cũng vậy. Tôi quan sát khuôn mặt cô ấy
vào buổi sáng tiếp theo. Nó trống rỗng. Cô mặc quần áo và xuống bếp bắt
đầu một ngày của mình.

Tôi băn khoăn. “Tôi phải làm gì để lay chuyển được em đây?” Tôi nghe

thấy những lời đó văng vẳng trong đầu, và những tiếng rì rầm ấy như sắp
bật ra thành tiếng. “Không ai thuyết phục được em à?”. Và tôi giật mình
hoảng hốt khi nhìn thấy câu trả lời mà mình đã chờ đợi bao lâu nay thể hiện
trong hình ảnh của một khuôn mặt bị phủ kín bởi một đôi mắt côn trùng vô
hồn đen láy, trong đôi mắt đó không có hình ảnh phản chiếu nào, ngoại trừ
hai hình ảnh phản chiếu của tôi đang trừng trừng nhìn lại chính mình.

Không thể tin nổi điều ấy, tôi lắc đầu một cách điên cuồng. “Không!

Không! Không”, tôi gào lên với chính mình.

Đó là tôi, kẻ đang cố dùng sự phù phiếm để ru vỗ bản thân tin vào những

ý nghĩa và sự tương hợp. Sự đồi bại nào đang lẩn khuất trong tôi? Tôi săn
lùng những bí mật và câu trả lời của chúng, cho dù chúng kì quái đến
nhường nào, như một mụ già cặm cụi đọc mật ngữ trên những lá trà. Giữa
tôi và những kẻ chuyên tra khảo chẳng có mối liên hệ nào, chúng ngồi chờ
như lũ gián trong những hầm rượu tối om. Sao tôi có thể tin được một cái
giường không chỉ là cái giường, hay cơ thể đàn bà còn là gì khác nữa ngoài
một miền lạc thú? Tôi phải định ra khoảng cách giữa mình với Đại tá Joll!
Tôi sẽ không phải đau khổ vật vã vì những tội lỗi của ông ta!

Tôi bắt đầu ghé thăm cô gái ở lữ quán thường xuyên. Có nhiều lúc trong

ngày, ở văn phòng của tôi, sau phòng xử án, khi tâm hồn treo ngược cành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.