ĐỢI BỌN MỌI - Trang 61

cây và chìm đắm vào những cơn mơ tình ái, rồi nóng bừng và cương lên vì
phấn khích, tôi chầm chậm hồi tưởng về tấm thân trẻ trung đầy mộng tưởng
nhục dục của cô ấy, rồi lại phải miễn cưỡng tự nhắc mình nhớ đến đống
giấy tờ công việc chán ngấy hay đi ngang qua cửa sổ và nhìn mãi xuống
đường. Tôi nhớ những năm đầu tiên được bổ nhiệm ở đây, tôi thường giấu
mặt sau chiếc áo choàng, rong ruổi ở những góc tối của thị trấn đến tận
hoàng hôn như thế nào, nhớ đến những khi thỉnh thoảng một bà nội trợ bận
luôn tay vươn người qua khung cửa sổ mở nửa chừng để đáp lại ánh nhìn
của tôi không chút kiêng dè, ánh lửa lập loè hắt ra từ lò sưởi phía sau, hay
việc tôi thích chuyện vãn với những cô gái trẻ đang dạo chơi thành những
nhóm hai hay ba người, mua nước trái cây cho họ, sau đó có thể sẽ dẫn theo
một cô lẩn vào bóng tối tới chỗ nhà kho cũ nơi có đống bao tải chất thành
giường. Bạn bè tôi vẫn hay nói rằng nếu có điều gì đáng ghen tị khi bị phân
công về nơi biên ải, thì đó là chuẩn mực đạo đức dễ dãi ở các ốc đảo,
những đêm hè dài ngát hương, và những cô gái mắt to đen láy ân cần dễ
chịu. Trong nhiều năm, tôi mang bộ dạng no đủ của một con lợn đực thuộc
tầng lớp thượng lưu. Sau này, xu hướng tình dục bừa bãi đó được điều
chỉnh thành những mối quan hệ kín đáo hơn với các quản gia và mấy cô gái
ở trọ đôi khi lên cầu thang vào phòng tôi, nhưng thông thường, các cô vẫn
ở dưới lầu phụ việc bếp núc, hay mối quan hệ bất chính lén lút với các cô
gái ở lữ quán. Tôi phát hiện ra rằng, càng bớt dính đến đàn bà, tôi càng
dành nhiều thời gian hơn cho công việc, sở thích riêng, đó là thú vui sưu
tầm cổ vật và vẽ bản đồ.

Không chỉ có thế, có những khoảnh khắc rất đáng lo ngại giữa các cuộc

vui hoan lạc, tôi bỗng cảm thấy bản thân bị mất phương hướng, như một
người kể chuyện bất thần quên mất mạch truyện. Tôi rùng mình khi nghĩ
tới hình ảnh quả tim của mấy lão già ham vui béo phị ngừng đập vì làm
việc quá sức, họ sẽ qua đời trong vòng tay của bạn tình với lời xin lỗi vẫn
còn trên môi, rồi sau đó bị khiêng ra ngoài và vứt vào một con hẻm tối tăm
để tránh tai tiếng cho quán trọ. Việc lên đỉnh tự bản thân nó trở nên xa xôi,
mơ hồ và kỳ cục. Đôi khi, tôi bị khựng lại, lại có lúc tôi làm liên tục một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.