ĐỢI BỌN MỌI - Trang 74

lần đầu tiên cô ta nói thẳng vào vấn đề như vậy. Tôi nhún vai, mỉm cười, cố
gắng chìm lại vào cơn mê, cơn buồn ngủ đã gần kề, và thật miễn cưỡng nếu
bị đánh thức.

Bàn chân ngọ nguậy trong bàn tay tôi, trở nên hoạt bát và thúc nhẹ vào

háng tôi. Tôi mở mắt nhìn tấm thân trần truồng ánh lên màu vàng trên
giường.

Cô nằm khoanh tay đỡ lấy đầu, âm thầm theo dõi tôi theo cái cách giờ

đây đã trở nên quen thuộc với tôi, và để lộ ra bộ ngực săn chắc và vòng eo
mịn màng căng tràn sức sống của một con thú non. Những ngón chân của
cô tiếp tục thăm dò, nhưng chúng chẳng nhận lại phản ứng nào từ phía quý
ông đứng tuổi đang uể oải quỳ trước mặt cô trong chiếc áo choàng màu
mận.

“Lúc khác”, tôi nói, chiếc lưỡi uốn éo từng từ một cách ngớ ngẩn. Dù

biết rõ điều này là dối trá, nhưng tôi vẫn thốt ra, “Có thể là lần sau đi.”

Sau đó tôi nâng chân cô đặt qua một bên và duỗi thẳng người nằm xuống

bên cạnh cô. “Đàn ông luống tuổi không cần phải giữ đức hạnh, vậy thì tôi
có thể nói gì?” Đó là một câu đùa vô duyên được nói ra một cách vụng về,
và cô không hiểu nó. Cô mở tung áo choàng của tôi ra và bắt đầu mơn trớn.
Một lúc sau, tôi đẩy tay cô ra.

“Ông tới chỗ những đứa con gái khác”, cô nói nhỏ. “Ông tưởng tôi

không biết sao?”

Tôi ra hiệu thật dứt khoát để cô im lặng.

“Ông cũng đối xử với họ như vậy sao?”, cô ta thì thầm, và bắt đầu thổn

thức.

Dù trái tim tôi đồng cảm với cô, tôi không thể làm gì hơn được. Nhưng

đó thật là một sự sỉ nhục đối với cô! Cô thậm chí không thể rời căn hộ mà
không loạng choạng và lóng ngóng khi mặc đồ vào. Lúc này trông cô giống
một tù nhân hơn bao giờ hết. Tôi vỗ nhẹ tay cô và đắm chìm trong nỗi u
sầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.