ĐỢI BỌN MỌI - Trang 75

Đó là đêm cuối cùng chúng tôi ngủ chung giường. Tôi khiêng cái giường

nhỏ qua phòng khách và ngủ ở đó. Sự gần gũi thân xác giữa chúng tôi đã
chấm dứt. “Từ lúc này”, tôi nói. “Cho đến hết mùa đông. Tốt hơn là như
vậy.” Cô chấp nhận lý do này mà không nói một lời nào. Khi tôi về nhà vào
buổi tối, cô mang trà cho tôi và quỳ gần cái khay để phục vụ tôi. Sau đó cô
quay lại bếp. Một giờ sau, cô dò dẫm theo sau một cô gái bưng khay đồ ăn
tối lên cầu thang. Chúng tôi cùng ăn. Sau bữa ăn, tôi tiếp tục công việc
nghiên cứu hoặc đi ra ngoài vào buổi tối để nối lại các mối quan hệ xã hội
bị bỏ bê. Chơi cờ ở nhà bạn bè hoặc chơi bài với những sĩ quan ở quán trọ.
Tôi cũng ghé thăm các tầng trên của quán trọ một, hay hai lần, nhưng cảm
giác có lỗi làm tôi mất hứng. Lúc nào tôi trở về, cô gái cũng ngủ rồi, và tôi
phải nhón chân bước khẽ như một ông chồng vừa đi ăn vụng về.

Cô thích nghi với hoàn cảnh mới mà không ca thán một lời. Tôi tự nhủ

rằng cô không phản kháng vì được nuôi dạy bởi lũ mọi rợ. Nhưng tôi thì
biết gì về sự giáo dục của bọn mọi rợ? Điều tôi gọi là sự phục tùng biết đâu
chỉ là sự lãnh đạm. Với một kẻ ăn xin, một đứa trẻ mồ côi cha, thì dù tôi
ngủ một mình hay không cũng có sao đâu, miễn là cô ta có một mái nhà
che nắng mưa và thức ăn bỏ bụng? Cho đến giờ, tôi vẫn thích ý tưởng rằng
cô không thể không xem tôi là một người đàn ông bị chi phối bởi đam mê,
dù cảm xúc đó có biến thái hay khó hiểu tới đâu chăng nữa. Và trong sự
yên lặng đầy hồi hộp vốn phần nhiều tạo nên sự giao hảo giữa chúng tôi, cô
chẳng có lựa chọn nào khác ngoài cảm nhận ánh mắt của tôi đặt trên người
cô với sức nặng của cả cơ thể. Tôi không muốn nghiêng về khả năng lối
giáo dục thổ dân đã dạy một cô gái rằng không nhất thiết phải đáp ứng mọi
ý thích bất chợt của đàn ông, bao gồm cả sự xao lãng một cách thất thường,
mà phải nhìn nhận đam mê tình dục, dù là ở loài ngựa hay loài dê, đàn ông
hay phụ nữ, chỉ như một thực tế giản đơn của cuộc sống với những cách
thức và mục đích rõ ràng nhất. Nhờ đó hành động khó hiểu của một kẻ
ngoại tộc đứng tuổi, người đã đưa cô thoát khỏi cuộc sống lang thang đầu
đường xó chợ và đem cô về căn hộ của ông ta, để giờ đây ông ta có thể hôn
chân cô, hăm dọa cô, bôi lên người cô những thứ dầu kỳ cục, bỏ rơi cô, rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.