ĐỢI BỌN MỌI - Trang 92

dõi theo và chờ đợi. Rồi họ lại bắt đầu rút đi, mờ dần trên rìa đám mây bụi.
Tôi cố thúc ngựa, nhưng con ngựa đã quá đuối nên chỉ có thể lê từng bước
một. Tôi từ bỏ ý định đuổi theo, xuống ngựa và đợi những người đồng hành
đuổi kịp mình.

Để bảo toàn sức ngựa, chúng tôi cứ rút ngắn dần chặng đường đi. Chiều

hôm đó, chúng tôi đi không quá sáu dặm băng qua vùng đất rắn bằng
phẳng, ba người cưỡi ngựa phía trước chúng tôi vẫn lượn lờ trong tầm mắt,
trước khi chúng tôi hạ trại. Lũ ngựa có một giờ để gặm đám cỏ xác xơ cằn
cỗi, sau đó chúng tôi buộc chúng gần lều và chia phiên gác. Đêm xuống,
những ngôi sao xuất hiện trên nền trời mờ mịt. Chúng tôi ngồi bệt quanh
đống lửa để sưởi, tay chân nhức mỏi rã rời và miễn cưỡng chen chúc vào
chung một lều. Nhìn về phương bắc, tôi thề rằng mình đã thấy ánh sáng lập
lòe của một đám lửa khác, nhưng khi tôi cố chỉ cho mấy người khác xem
thì tất cả chỉ còn là một màn đêm đen kịt.

Ba người đàn ông tình nguyện ngủ ở ngoài để chia phiên gác đêm. Tôi

thấy thật cảm động. “Chỉ trong vài ngày tới”, tôi nói, “cho đến khi trời ấm
hơn”. Chúng tôi ngủ chập chờn, bốn cơ thể ép sát vào nhau trong một cái
lều đôi, cô gái e lệ đến ngủ ở phía ngoài cùng.

Tôi thức dậy trước bình minh và dõi về phương bắc. Khi mặt trời mọc,

những vệt hồng và tím bắt đầu chuyển sang màu vàng, những đốm đen kia
lại hiện ra trên vùng đồng bằng trống trải, không phải ba mà là tám, chín,
mười, cũng có thể là đến mười hai.

Tận dụng một cây sào và chiếc áo trắng, tôi làm một cái cờ và cưỡi ngựa

tiến về phía nhóm người lạ. Gió đã lặng, trời đã trong, tôi vừa đi vừa đếm.
Mười hai bóng người bé xíu trên sườn dốc, và ở phía xa đằng sau họ là một
vệt xanh mờ mờ, dấu vết của một rặng núi. Thế rồi tôi thấy những bóng
người bắt đầu dịch chuyển. Họ xếp thành hàng và leo lên con dốc như một
đàn kiến. Đến đỉnh dốc thì họ nghỉ chân. Một cơn gió xoáy cuốn theo bụi
mờ che khuất họ, rồi họ lại hiện ra, mười hai người đàn ông cưỡi ngựa nơi
đường chân trời. Tôi tiến đến, ngọn cờ trắng tung bay trên vai. Dù không hề
rời mắt khỏi đỉnh dốc, tôi chẳng biết họ đã biến mất lúc nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.