ĐỜI CALL BOY - Trang 11

Đêm hôm đó, cơ thể anh Phi dưới làn nước lấp lánh ánh trăng

bạc cứ đến tìm tôi trong giấc mơ. Tôi thấy mình bước từng bước
thật chậm đến bên anh Phi, run run tay chạm vào cơ thể trần
truồng của anh… nhưng khi gần chạm đến được thì anh lại vụt
biến mất.

Sáng dậy, tôi bối rối, len lén đi giặt cái quần mặc ngủ đêm qua

đã loang lổ vài vệt trắng, ướt đẫm… Những ngày sau đó, hình ảnh
của anh Phi cứ lảng vảng trong tâm trí tôi mỗi khi rỗi rãi. Đôi lần gặp
Phi ngoài chợ hay trên làng chài, tôi lại đưa mắt len lén nhìn anh.
Ngay cả trong những lần tự thỏa mãn cho những khao khát tính dục
của tuổi mới lớn bằng đôi bàn tay lao động chai sần, hình ảnh Phi
trong đêm đó vẫn là thứ tôi nghĩ đến đầu tiên.

Tôi tự hỏi bản thân mình, vì sao tôi lại không hứng thú với những

cơ thể phụ nữ thấp thoáng mà mình vẫn gặp. Hay tôi cũng không
mặn mà gì với những câu chuyện tục tằn về đàn bà mà trong những
buổi nhậu cùng bạn bè, anh hai vẫn kể. Những lúc như vậy, thay vì
hưởng ứng hay vỗ đùi cười khanh khách như những thằng con trai
khác trong làng chài, tôi lại len lén nhìn về anh Phi, nhìn về những
thân thể rám nắng biển còn đang ướt đẫm mồ hôi quanh mình. Tôi
khác biệt… tôi không thuộc về thế giới của những người đàn ông
bên cạnh mình.

Từ sự giằng xé bởi câu hỏi vì sao mình khác biệt, tôi lại còn phải

luôn sống trong nỗi sợ hãi bị người khác phát hiện ra sự sai khác đó.
Có lần khi len lén nhìn anh Phi, bỗng dưng anh nhìn thấy ánh mắt
tôi rồi nhoẻn miệng cười, tôi bối rối quay đi nhưng tim đập mạnh
khi nghe anh nói.

- Thằng Quân làm gì dạo này hay nhìn anh dữ vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.