ĐỜI CALL BOY - Trang 34

Trên đường về, tôi hỏi Tâm.

- Ông Tư đó, sao nhìn… ngộ ngộ vậy mậy?

- Ngộ gì mà ngộ, người ta có tiền, người ta có quyền. Người ta

đồng ý cho mày mượn tiền không lời rồi còn ở đó mà kỳ.

Hai ngày sau đó, Tâm có việc nên cũng đi suốt, còn lại tôi ở nhà

một mình, loanh quanh đọc mấy cuốn truyện của nó. Tôi không đi
làm ở chỗ quán nhậu của ông Bảy nữa vì bị ông ta đuổi thẳng cẳng, giờ
chỉ phải kiếm đủ tiền trong một tuần để trả cho ông ta. Chứng
minh nhân dân của tôi ông Bảy đã giữ lại, với lời hăm dọa, “mày có
trốn thì tao cũng về tận quê mày mà kiếm, yên tâm đi con”.

Ngày thứ ba sau khi gặp ông Tư, Tâm về nhà và bảo chiều mai sẽ

qua chỗ ông Tư để lấy tiền.

7 giờ tối, tôi và Tâm tới nhà ông Tư, căn nhà hai lầu, nằm trong

một con hẻm nhỏ, khá tách biệt với những nhà xung quanh bởi cánh
cửa sắt cao và kín mít. Tâm dắt xe vào nhà, ông Tư đang ngồi
nhậu dưới đất, kế bên còn có một người đàn ông khác, nhìn rất
bặm trợn, giang hồ với hình xăm nơi cánh tay và cái đầu trọc lóc.

- A… Tâm và Quân ngồi xuống uống với hai anh, cũng mới

bắt đầu thôi. Quân chắc chưa gặp anh Sơn, anh này là nhân viên
của anh, làm quản lý và giúp anh trong coi một số việc.

Người đàn ông tên Sơn nhìn tôi gật đầu chào, chắc ông ta

khoảng trên dưới ba mươi tuổi gì đó. Tôi và Tâm ngồi xuống đất
và uống vài ly xã giao cùng họ.

- Vào ba ra bảy, hai đứa mới tới là phải uống mỗi đứa ba ly nghe

chưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.