ĐỘI CẤN KHỞI NGHĨA - Trang 6

- Được rồi, mời bác cứ lại chơi.

Đoạn hấp tấp đi về phía nhà ba Lập. Vừa đến nơi, hắn thấy người ta

đứng xúm đen, xúm đỏ quanh cái cửa hàng nhỏ xíu, Hai cánh liếp nằm ngả
nghiêng dưới đất, chiếc chõng tre hất đổ tung mâm bát còn vướng cả vào
nan lẫn cả với bã chè.

Trưởng Lâm rẽ đám người bước vào thì được mục kích một cảnh tượng

buồn cười nôn ruột: dưới ánh sáng đèn dầu tây tù mù, vợ Ba Lập nằm lăn ở
dưới đất, sống áo sộc sà sộc sệch, tóc sõa che kín cả mặt, hai gót chân đập
thình thịch xuống mặt đất như giã giò, mồm kêu la ầm ĩ, tay vẫn ôm đứa bé
lúc bấy giờ đang nằm soài trên bụng mẹ mà bú. Còn anh chồng thì mặt như
nhuộm phẩm hồng, đứng trên thềm, chỉ chỏ, miệng nói liến thoắng phân
bua với mọi người:

- Các ông, các bà xem vợ con như thế này có nhục không? Tôi đã nhịn,

nó lại làm già. Tôi đánh cho nó biết tay, để lần sau đừng có hỗn nữa.

Một câu nói trong đám đông đưa lên:

- Rượu vào phải biết!

Mọi người đều cười ầm lên, Trưởng Lâm bước lên thềm, chiếc tay thước

giơ cao ngang mặt Ba Lập:

- Sự tình làm sao, nói ngay?

Ba Lập tái mặt, vội cúi gập người xuống, hai tay chắp vái:

- Lạy ông! Vợ con nó tệ quá, con chót dại.

Trưởng Lâm quắc mắt tống luôn chiếc tay thước vào ngực Ba Lập đánh

“hự” một cái bằng trời giáng.

- Mày làm náo động hàng phố lúc đêm khuya, ông thì bỏ tù mày nghe

chưa?

- Con lạy ông. Con chót dại.

Một cái đạp nửa trúng giữa bụng ba Lập làm hắn ngã ngồi xệp xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.