ĐỢI CHỜ - Trang 110

đi xe buýt chứ không đi taxi. Xuống xe, lại đi bộ. Băng qua hết sân này đến
sân khác, cho đến một khu nhà đổ nát mà nàng tìm, và đi vào con đường
hẻm dọc theo khu nhà ấy.
" Đó là cách duy nhất để liên lạc với tôi khi khẩn cấp, ông ta đã nói.
Người gác cổng là một trong những người bạn thân của tôi. Lão ta sẽ không
biết ngay cả người làm ám hiệu."
"Phải tin tưởng những gì chúng ta làm", nàng nhớ lại. " Bà, tôi tin tưởng
như thế, hoàn toàn tin tưởng".
Nàng cầm sẵn nơi tay cái bưu thiếp in châm dung nhà danh họa
Rembrandt có ghi " Gửi lời thăm tất cả" và ký tên "Alina", tiếp theo là một
trái tim vẽ tay.
Katia đã tìm được con đường. Nàng đi theo con đường đó, và đó là con
đường trong giấc mộng của nàng. Nàng bấm chuông ba lần, rồi cho tấm
bưu thiếp vào dưới kẹt cửa.

*

Một buổi sáng thật lý tưởng ở Matxcơva, trời trong sáng hứa hẹn một
bầu không khí trong lành như trên núi cao, một ngày mà người ta tha thứ tất
cả mọi sự. Sau khi điện thoại cho Katia, Barley từ trong khách sạn đi ra lề
đường đầy ánh nắng. Ông vươn vai, vươn cổ để thư giãn, rồi mở rộng tâm
trí đón nhận làn sóng tiếng động và mùi vị của thành phố, để nhấn chìm
trong làn sóng ấy các điều lo âu của mình. Xin chào mùi ét-xăng, mùi thuốc
lá, mùi nước hoa rẻ tiền, mùi nước sông! Xin chào các đoàn xe từ ngoại ô
đổ vào trung tâm thành phố! Những chiếc cam nhông màu nâu với tiếng
động cơ nổ bất tận, nối đuôi nhau chạy dọc theo các đại lộ rải rác những ổ
gà. Xin chào các chiếc xe Li-mu-din sang trọng kính mờ, các ngôi nhà
không có bảng hiệu... công sở , trại lính, trường học. Xin chào các chàng
trai đang hút thuốc và đứng chờ dưới mái che lớn một tòa lâu đài, các tài xế
taxi đang ngồi trong xe đọc báo, chờ khách...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.